Ánh mắt Huyên Huyên rõ rằng sáng lên, hưng phấn kêu “A a a a”.

Vũ Đồng và Khả Hinh đang bò trên đệm nhìn thấy cảnh này, bắt đầu khóc “Oa Oa' theo.

Tân Lãng đi rửa tay sạch sẽ thì đi qua ôm lấy Vũ Đồng, Khả Hinh đã được bà Tần bế lên.

Sau đó họ bế ba đứa nhỏ cùng đi xem cá, sau khi được bế lên, hai đứa nhỏ đều không khóc nữa.

Bọn nhỏ tò mò mở to hai mắt, lúc thì nhìn cá bơi qua bơi lại, lúc thì nhìn dòng nước đầy màu sắc. Sau đó lại nhìn hoa sen phun ra sương mù, bọn nhỏ đều cảm thấy rất mới lạ.

Huyên Huyên to gan, muốn đi vào trong bể cá bắt cá. Nhưng bể cá có cảm điện, Tô Thi Hàm lo lắng sẽ không an toàn. Cho nên đặc biệt bảo Tân Lãng tìm một chậu rửa mặt bằng nhựa đến, cho nước vào chậu, sau đó bắt hai con cá cho vào bên trong.

'au đó bế Huyên Huyên đi bắt cá.

Bởi vì dùng chậu nhựa, nên ngay cả khi Huyên Huyên làm ngã cái chậu lại, nó cũng sẽ không bị vỡ.

Khả Hinh và Vũ Đồng ngoan hơn, chỉ nhìn cá không muốn bắt chúng.

Huyên Huyên bắt cá đến nước bản tung tóe khắp nơi, bà Tân muốn đổi tư thế bế Khả Hinh. Đứa nhỏ cho rằng bà Tân không cho con bé ngắm cá nữa, ngay lập tức con bé bắt đầu ậm ừ tỏ vẻ không thoải mái.

Điều này chọc cho bà Tân vừa cười vừa nói: "Khả Hinh ngoan! Bà nội chỉ đổi tư thế để cho con ngầm cá thôi."

“Chúng ta tiếp tục ngẫm cá nào, con có thấy chúng rất dễ thương không?”

Ba người lớn và ba đứa nhỏ ngắm cá đến sáu giờ chiều, lúc đầu là đứng ôm, sau đó là ngồi ôm.

Bà Tần đã mệt mỏi đến mức bắt đầu dụi mắt buồn ngủ, nhưng mà ba đứa nhỏ vẫn xem rất vui vẻ.

Nhất là Huyên Huyên chơi bắt cá, thể lực rất sung mãn.

Cuối cùng ba đứa nhỏ cũng không chịu nổi nữa, lăn ra ngủ, lúc đó người lớn mới thoải mái hơn

Bà Tân bảo Tân Lãng lên lầu nghỉ ngơi. Hôm nay hắn lái xe đến thành phố Trường Sa, rồi lại lái xe trở về, còn mua nhiều đồ như vậy có lẽ đã rất mệt.

Sau đó, bà đi vào nhà bếp nấu cơm.

Buổi tối, trong bữa ăn bọn nhỏ vẫn chưa thức dậy mọi người mới có một bữa ăn tối yên tĩnh.

Ông bà Tân uống thử trà sữa Nhan Duyệt Sắc, ông Tân uống xong cảm giá trà sữa này cũng không có gì quá đặc biệt, nó cũng không khác gì mấy so với những cốc trà sữa trước đây mà bà Tân uống không hết thì đưa cho ông.

Thế nhưng bà Tân lại uống vui vẻ, còn cười đến híp mắt, cảm giác mọi mệt mỏi đều tan biến.

Bà nói với Tần Lãng, đợi lát nữa bà đưa cho dì Hạ và Tân Mai một cốc.

Tân Lãng mim cười, hẳn nói là không thành vấn đề.

Hắn mua tới 10 ly, bốn người bọn họ chỉ mới uống có 4 ly mà thôi.

Tô Thi Hàm vẫn còn muốn uống, nhưng hiện tại cô đang cho con bú, trà sữa vẫn nên uống ít là tốt nhất. Vì vậy không nên tham lam, cho nên cô chỉ uống một cốc thì không uống nữa

Sau đó chụp một bức ảnh đang cầm trà sữa trên tay, đăng lên vòng bạn bè.

Bài viết là: [Trà sữa ngọt ngào, mùa hè ngọt ngào]

Lâm Tiêu lập tức gửi tin nhẫn đến, hỏi cô không phải đang ở thành phố Thiệu sao? Làm thế nào mà có trà sữa Nhan Duyệt Sắc để uống.

Tô Thi Hàm nói hôm nay Tần Lãng đến thành phố Trường Sa đi công tác nên đã mua,

Lâm Tiêu: "Mình hẳn là không nên hỏi, vừa hỏi đã bị nhét đầy cơm chó. Trời ơi, nhìn thấy tình yêu ngọt ngào của hai người, làm cho mình cũng muốn yêu đương, nhưng không ai xứng đôi với mình cả.”

Đối với chủ đề tình cảm, dù là nam hay nữ đều rất thích trò chuyện.

Buổi tối, Tân Lăng nhận được điện thoại của Hồ Siêu, hẳn là lớp trưởng lớp 235 thời học cấp ba.

Lúc đầu Tần Lãng không biết là Hồ Siêu gọi điện thoại đến, đây là một số điện thoại lạ.

Mặc dù nói sau khi tốt nghiệp cấp ba, lớp bọn họ cũng cùng nhau ăn cơm vài lần. Thế nhưng, quan hệ giữa hẳn và lớp trưởng cũng không thân thiết lắm, chỉ là quan hệ bạn học bình thường.

Vì vậy, họ cũng không lưu lại số điện thoại của nhau.

Hồ Siêu nói số điện thoại của Tần Lãng là hẳn tìm được từ danh bạ của lớp.

Hồ Siêu cười nói: “Tần Lãng! Mình thấy cậu vẫn chưa lên tiếng trong nhóm lớp, cho nên mới cố ý gọi điện thoại tới nói cho cậu biết một tin. Lớp 235 của chúng ta dự định 12 giờ trưa ngày kia liên hoan ở trang trại Mai Đức, ở đó có hoa cải đầu nở rất đẹp. Hơn nữa còn có tôm hùm đất, xem chim công, chơi rất vui đó”

Tần Lãng mở loa ngoài điện thoại, nhìn về phía Tô Thi Hàm.

Ý là có muốn đi hay không.

Tô Thi Hàm nghe được có thể ngắm hoa cải dầu, còn có xem chim công, và tôm hùm đất, cô cảm thấy có chút hứng thú.

Cô gật đầu.

Dù sao lớp trưởng của Tần Lãng cũng đã đặc biệt gọi điện thoại tới mời hắn đi liên hoan. Nếu không đồng ý thì không ổn lắm, hơn nữa trước kia Tần Lãng vẫn luôn đi.

Lần này không thế vì cô mà không đi.

Đối với việc Tần Lãng lo lắng có người khác nói xấu cô, cô cũng không sợ.

Cô đi xem hoa cải đầu, chim công, chứ không. phải cùng những người nói xấu cô trò chuyện với nhau.

Tần Lãng thấy Tô Thi Hàm gật đầu, hắn nói với Hồ Siêu: “Mấy ngày nay mình hơi bận, không xem WeChat được. Minh sẽ đến, vẫn giống như trước kia, mình sẽ đến đúng giờ”

Hồ Siêu cười nói: “Được! Quy định về chỉ phí ăn uống vẫn giống như trước, vẫn là chia đều nha. À! Đúng rồi, có thể mang theo bạn gái đến, nếu cậu mang theo bạn gái đến thì cũng chỉ tính là chỉ phí cho một mình cậu thôi."

"Tần Lãng! Nghe nói cậu có bạn gái, là người địa phương hay là người ở Thượng Hải?”

Hồ Siêu bắt đầu buôn chuyện.

Hắn chắc chắn sẽ không nghĩ đến việc lúc này bạn gái thật sự, hơn nữa còn là vị hôn thê của Tần Lãng, chính là Tô Thi Hàm đang ngồi bên cạnh Tần Lãng đang nghe được.

Hồ Siêu còn tưởng người kia là Triệu Lộ Lộ, mà cũng là do Tần Lãng trước đây đã từng tiết lộ một chút.

Bởi vì trước đây Tần Lãng từng đăng ảnh chụp chung với Triệu Lộ Lộ trong vòng bạn bè.

Hắn cũng từng khoe chuyện mình có bạn gái.

Lúc đó Triệu Lộ Lộ yêu cầu hắn đăng, đồng thời chính hắn cũng muốn đăng.

Dù sao lúc đó hắn cũng thật lòng thích Triệu Lộ Lộ, cho nên không có gì phải giấu giếm.

Sau khi chia tay Triệu Lộ Lộ, hẳn đã xóa hết những bức ảnh trong vòng bạn bè.

Tuy nhiên, bởi vì vòng bạn bè của hắn thiết lập chế độ hiến thị bạn bè có thể xem được trong ba ngày, ba ngày trước bọn họ đều không nhìn thấy. Cho nên Hồ Siêu bọn họ không biết chuyện hắn và Triệu Lộ Lộ chia tay. Hơn nữa còn đã cùng Tô Thi Hàm ở chung một chỗ, còn đã đính hôn nữa rồi.

Ngoài ra, vì hắn quá bận rộn cộng thêm việc Tô Thi Hàm cũng không yêu cầu hắn đăng lên vòng bạn bè. Từ sau khi hẳn và Tô Thi Hàm yêu nhau, cũng chưa từng đăng lên vòng bạn bè.

Tần Lãng nói: "Ừ! Mình và bạn gái đã đính hôn rồi, bây giờ chỉ đợi đến năm sau đủ tuổi thì có thể đi lấy giấy chứng nhận kết hôn”

“Bạn gái mình là người Quảng Châu, bây giờ cô ấy đang ở nhà mình”

Hồ Siêu hơi sửng sốt, sau đó lập tức cười ha hả nói: “Vậy chúc mừng cậu nhé. Cậu là người đầu tiên trong lớp chúng ta kết hôn đấy, đúng là thật lợi hại!”

“Rất mong được gặp cậu và chị dâu đó nha”

Bởi vì Tân Lãng học lớp một khi sắp tròn bảy tuổi, nên so với các bạn cùng lớp mới sáu tuổi lớn hơn một chút. Cho nên, Hồ Siêu gọi Tô Thi Hàm là chị dâu cũng không có vấn đề gì

Sau khi cúp điện thoại, Tô Thi Hàm lập tức từ trên giường đi xuống, chạy tới tủ quần áo.

“Vợ à, em làm gì vậy?”

“Em lấy quần áo hôm nay anh mua cho em. Đêm nay em mang đi giặt, ngày mai phơi nắng một ngày, ngày kia có thể mặc được rồi”

Nghe Tô Thi Hàm nói như vậy, Tần Lãng cười nói: “Không phải em nói những bộ quần áo kia quá đắt sao?”

“Đắt nhưng nhìn rất sang trọng! Em là bạn gái anh, cùng anh đi liên hoan họp lớp, đương nhiên phải ăn mặc đẹp một chút đỡ làm cho anh mất mặt”

Tần Lãng cười đi đến, một tay chống lên cửa tủ quần áo, cười nhìn Tô Thi Hàm đang chọn váy, cười nói: "Vợ à! Anh thấy em là đang muốn hạ bệ tất cả bạn nữ trong lớp của anh xuống? Em lo lắng sẽ gặp cô gái mà anh đã từng thích trước đây hay sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play