Cô nhìn chăm chú giao diện tin nhắn trống rỗng, rơi vào trầm tư.
Bình thường cô không có thói quen xóa cuộc trò chuyện. Khung chat này hoàn toàn trống không, thậm chí không có nội dung chào hỏi, điều này có nghĩa là cô kết bạn trước khi đổi di động. Điện thoại di động này của cô đổi từ lúc nào nhỉ?
Không được, nghĩ không ra, đầu ngứa quá, cứ như muốn mọc não vậy!
Cô lười làm Holmes* gì đó, dứt khoát gõ một dấu hỏi, gửi đi.
*Holmes: Thám tử nổi tiếng Sherlock Holmes.
Vốn đang muốn hỏi anh “Sao tôi lại có Wechat của anh?”, nhưng nghĩ nghĩ vẫn điều chỉnh thứ tự phản công.
Trì Tái Hạ: [Hội trưởng Hứa, trước đó chúng ta có quen nhau sao? Vì sao cậu có Wechat của tôi thế?]
Người đối diện online.
Một lúc sau, anh gửi một tấm ảnh chụp màn hình qua.
Nội dung bức ảnh là ghi chép cuộc trò chuyện ngắn gọn, cũng không thể gọi là trò chuyện, bởi vì chỉ có một mình anh nói, cô không để ý tí nào.
[Tái Hạ, tôi là trưởng câu lạc bộ Lego MOC* - Hứa Định.]
*MOC: viết tắt của My Own Creation, tức là không tuân theo hướng dẫn lắp ghép của công ty lego mà dựa hoàn toàn vào trí tưởng tượng của người chơi để lắp ra một mô hình mới.
Bên trên là câu chào hỏi.
Hứa Định: [Xin chào bạn Trì Tái Hạ, tuần này câu lạc bộ Lego MOC tổ chức hoạt động lúc mười hai giờ trưa thứ Sáu, địa điểm: Hội trường lầu ba tòa Khoa học kỹ thuật, xin tham gia đúng giờ.]
Hứa Định: [Xin chào bạn Trì Tái Hạ, bởi vì trùng giờ giấc với đại hội thể thao, hoạt động tuần này của câu lạc bộ Lego MOC bị hủy bỏ, nhận được xin trả lời.]
…
Hứa Định: [Xin chào bạn Trì Tái Hạ, mười hai giờ trưa thứ Ba tuần này, hoạt động câu lạc bộ Lego MOC tổ chức ở 603 tầng sáu khu hai. Đây là hoạt động cuối cùng của câu lạc bộ trong năm học này, điểm chuyên cần bằng 0 sẽ không thể nhận được điểm cộng của câu lạc bộ, mong bạn tham gia đúng giờ.]
Tin nhắn chào hỏi đầu tiên được gửi vào tháng Hai ba năm trước.
Tin nhắn cuối cùng này được gửi tháng Sáu ba năm trước.
Tính ra hẳn là học kỳ sau năm lớp 10.
Câu lạc bộ Lego MOC?
Lớp 10 quả thật cô có tham gia một câu lạc bộ gì đó để thêm học phần, nhưng chưa từng đến một lần nào.
Là câu lạc bộ này ư?
Điểm chuyên cần bằng 0 sẽ không thể nhận điểm cộng của câu lạc bộ, nhưng sao cô nhớ mình vào câu lạc bộ đó vẫn được cộng điểm mà nhỉ.
Trong đầu Trì Tái Hạ nghi ngờ, một lúc lâu sau mới nhớ trả lời.
Trì Tái Hạ: [Thì ra cậu cũng học Nhất Trung.]
Trì Tái Hạ: [[Mèo con mặt chấn động.jpg]]
Hứa Định: [Ừ.]
Trì Tái Hạ: [Thật trùng hợp, chúng ta còn ở cùng một câu lạc bộ.]
Hứa Định: [Ừ.]
Phản ứng nhạt nhẽo như thế, xem ra người này không hề ấn tượng gì về cô.
Nhưng cũng có thể hiểu được, người có thể đậu vào học viện trọng điểm của Bình Đại, còn có thể leo đến chức Hội phó của trường, dù ở nơi thánh học hội tụ như Nhất Trung của Bình Thành, chắc chắn anh cũng thuộc về kẻ trên đỉnh.
Nghe Khương Tuế Tuế nói, vị Hội trưởng Hứa này dựa vào huy chương vàng gì đó nên được tuyển vào Bình Đại. Vậy lớp 10, anh không huấn luyện thì cũng thi đua, lớp 11 lớp 12 đều được cử đi, đoán chừng không xuất hiện ở trường học bao nhiêu, không biết sự tích huy hoàng của cô ở Nhất Trung là việc rất bình thường.
Nếu đã không phải phân biệt đối xử, Trì Tái Hạ cũng không tức giận nữa.
Cô kết thúc cuộc đối thoại chiếu lệ, để điện thoại xuống, không có ý định trò chuyện thêm với người bên kia.
Chỉ qua một lát vừa rồi, laptop đã bật chế độ ngủ.
Cô di chuyển chuột, màn hình sáng lên, kênh trò chuyện riêng của cửa sổ trò chơi đã bị Nhuyễn Đào gửi một loạt lời xin lỗi. Đại khái đối phương thấy có lỗi, không nên bà tám lung tung, hình như đã mạo phạm đến cô,...
Trì Tái Hạ dừng mấy giây mới phản ứng được.
À, vừa rồi người này đến hóng hớt, bị cô dỗi ngược lại.
Cô ăn mềm không ăn cứng, thái độ xin lỗi của người ta đàng hoàng, cô cũng không cảm thấy có gì, tiện tay trả lời một câu không sao. Thậm chí cô còn suy nghĩ một chút, ban nãy có phải giọng điệu của mình không tốt lắm không.
Danh sách bạn tốt hiển thị Minh Kính Phi Đài đã online.
Hiện giờ hai người đã ngầm hiểu ý nhau, không cần chào hỏi. Một lời mời tổ đội gửi đến là có thể đồng thời truyền tống tới địa điểm làm nhiệm vụ hằng ngày.
Quanh địa điểm nhiệm vụ có rất nhiều người và đội ngũ đang ngồi xổm, Minh Kính Phi Đài gửi chiêu mộ, chẳng mấy chốc đã tập hợp đủ người.
Nhiệm vụ thường ngày rất đơn giản, bình thường cũng chẳng cần giao lưu quá nhiều.
Mọi người chỉ tập trung đánh BOSS trong yên lặng.
Không ngờ hôm nay vừa đánh BOSS xong, trên mặt đất lại xuất hiện một viên trứng Chim Lửa.
[Đội] Nguyệt Chức Chức:!
[Đội] Nguyệt Chức Chức: Trứng Chim Lửa!
[Đội] Nguyệt Chức Chức: Tui đã thèm rất lâu, lần đầu tiên thấy đó [mắt sáng lên].
Bấy giờ Trì Tái Hạ mới chú ý viên Trứng Chim Lửa nho nhỏ trên mặt đất kia. Cô đọc bảng miêu tả, phẩm chất không cao, bề ngoài cũng khó coi, ấp cũng chỉ nở ra một con Chim Lửa trọc lông phẩm chất bình thường mà thôi.
Tổ đội hằng ngày không cần cạnh tranh, mọi người đều ngầm thừa nhận hệ thống phân phối ngẫu nhiên, đơn giản là: Xem nhân phẩm.
Thế nên sau khi đọc bảng miêu tả xong, Trì Tái Hạ đã phát hiện viên Trứng Chim Lửa kia đã tự động rơi vào ba lô của mình.
[Đội] Nguyệt Chức Chức: [khóc lớn] [khóc lớn].
[Đội] Nguyệt Chức Chức: Chúc mừng người chị em! Nhỏ giọng hỏi một câu, chị em có thể bán cho tui hong? Bao nhiêu tiền cô cứ nói, đương nhiên không bán cũng không sao ToT.
Có thể nhìn ra người chơi tên Nguyệt Chức Chức này thật sự rất thích Chim Lửa trọc lông.
Trì Tái Hạ không nghĩ nhiều, lập tức chọn giao dịch với cô nàng.
[Đội] Nguyệt Chức Chức:?!!!
[Đội] Nguyệt Chức Chức: A a a a cảm ơn người chị em!
[Đội] Nguyệt Chức Chức: Tui chỉ thiếu mỗi con Chim Lửa này là tập hợp đủ tất cả linh sủng, hu hu hu thật sự cảm ơn rất nhiều!
[Đội] Mưa hè không ngớt: Không cần.
[Đội] Mưa hè không ngớt: Tôi không thích lắm, tặng cho cô được rồi.
Nguyệt Chức Chức không vì thái độ ghét bỏ thẳng thắn của Trì Tái Hạ mà không cảm kích, vẫn đuổi theo Trì Tái Hạ muốn đưa vàng.
Trì Tái Hạ chọn từ chối giao dịch ngay.
Nguyệt Chức Chức lại gửi lời mời kết bạn, bảo sau này có nơi nào cần giúp đỡ thì cứ việc tìm cô nàng.
[Mật] Nguyệt Chức Chức: À đúng rồi người chị em, cô cũng ở Bình Thành sao!
[Mật] Mưa hè không ngớt: Làm sao cô biết?
[Mật] Nguyệt Chức Chức: Khoảng cách giữa hai chúng ta chỉ có hơn 20km thôi.
[Mật] Mưa hè không ngớt: …?
Chơi game lâu như vậy, rốt cuộc từ miệng của Nguyệt Chức Chức, Trì Tái Hạ mới biết hóa ra “Phong Nguyệt” còn có chức năng định vị khoảng cách. Nhưng chỉ giới hạn bạn tốt, cũng như cần phải đồng bộ thì mới có thể thấy được.
Trì Tái Hạ dường như nhớ đến gì đó, mở tư liệu của Minh Kính Phi Đài ra xem.
Cột hiển thị khoảng cách: Không rõ.
Anh không mở định vị.
Chẳng lẽ do cô hoa mắt hoặc nhớ nhầm rồi?
Suy nghĩ kỹ một xíu, dù trước đó đã từng mở, nhưng nhỏ hơn 1000m thì quả thật không có khả năng, chắc hẳn là 1000km rồi.
Trì Tái Hạ vừa suy nghĩ vừa tắt định vị, cô còn đang suy nghĩ có nên tìm Minh Kính Phi Đài để xác nhận không, anh bỗng gửi thêm tin nhắn đến kênh chat riêng.
[Mật] Minh Kính Phi Đài: Hạ Hạ, có chuyện muốn nói với cô.
[Mật] Minh Kính Phi Đài: Tôi sắp rời nhà, có thể một tuần nữa mới trở về được.
Tin tức này tới hơi vội vàng, Trì Tái Hạ không kịp chuẩn bị, sửng sốt một chút.
[Mật] Mưa hè không ngớt: Khi nào?
[Mật] Minh Kính Phi Đài: Đêm mai.
[Mật] Mưa hè không ngớt: Ồ.
[Mật] Mưa hè không ngớt: Vậy không thể mang laptop sao?
[Mật] Minh Kính Phi Đài: Là một hoạt động khá quan trọng, cần giúp thầy hướng dẫn xử lý một vài chuyện, sẽ khá bận rộn, ắt hẳn sẽ chênh lệch múi giờ.
[Mật] Mưa hè không ngớt: Đi nước ngoài?
[Mật] Minh Kính Phi Đài: Ừ.
Đột nhiên Trì Tái Hạ hơi tò mò cuộc sống ngoài đời của Minh Kính. Dạo trước, cô và Giang Huyền Dạ đều tiết lộ mình đang học đại học, nhưng Minh Kính chưa từng nhắc đến cuộc sống thực tế của mình. Chỉ duy nhất từ lần mở mic kia, có thể nghe ra anh hẳn là một nam sinh trẻ tuổi.
[Mật] Mưa hè không ngớt: Anh có thầy hướng dẫn, vậy anh đang là nghiên cứu sinh sao?
[Mật] Minh Kính Phi Đài: Không phải, bây giờ tôi đang học năm hai.
Hả? Cậu ấy cũng học năm hai à.
Thế tuổi cũng xấp xỉ cô rồi.
Sau chút ngạc nhiên ngắn ngủi, không biết vì sao trong lòng Trì Tái Hạ lại hơi thấy trống vắng.
Lúc trước, cô còn lo lắng Minh Kính có thể lâu ngày sinh tình với cô gì đó, nào ngờ chợt phát hiện, rõ ràng cô khá ỷ lại Minh Kính.
Nhất là sau lần đập Đá Quý Hỏa Linh, không biết vì sao mà tần suất online của Giang sư huynh bỗng dưng giảm xuống, có online cũng không hứng thú với phó bản thường ngày mấy, ngược lại thường xuyên đăng một ít câu văn đa sầu đa cảm trên tài khoản mạng xã hội. Còn Thu Hành, từ trước đến nay đều bề bộn nhiều việc, dẫn đến khoảng thời gian cô và Minh Kính chơi với nhau ngày càng nhiều, cứ online game cô sẽ vô thức tìm anh.
Tuy anh không nói nhiều, người trầm tĩnh, nhưng làm gì cũng rất đáng tin cậy. Bây giờ anh đột ngột bảo muốn rời khỏi một tuần, Trì Tái Hạ chỉ cần nghĩ đến thì sẽ thấy hết sức nhàm chán.
Nhưng nói cho cùng, anh cũng chỉ là bạn tốt trong game thôi…Trì Tái Hạ thở dài, tỏ vẻ thoải mái: “Được, vậy chờ anh trở lại~”
Đối diện im lặng một lát, rồi “Ừ”.
“Anh nói xem, có khi nào anh về thì đã gộp server rồi không nhỉ? Tôi thấy gần đây trong nhóm vẫn luôn kháo nhau về chuyện gộp server.”
Không thể không nói, ít nhiều gì Trì Tái Hạ cũng có tiềm năng bà đồng bày quán coi bói. Giây trước cô vừa nói đến gộp server, giây sau trong nhóm bang đã có người gửi thông báo gộp server chính thức của nhà phát hành.
Mỗi phiên bản “Phong Nguyệt” đều sẽ mở vài chục server mới, dựa theo tần suất một quý cho ra một phiên bản, đương nhiên sẽ xuất hiện tình trạng dư thừa rườm rà. Vì thế sau khi server mới mở được một năm thì sẽ bị sáp nhập vào một server lớn hơn.
Server Thành Hoang Phía Nam của bọn họ mới mở năm ngoái, lượng người chơi cũng tạm được, nhưng vẫn không thoát được số mệnh bị gộp, phải gộp chung với server lớn nhất: Giấc Mộng Nam Kha.
[Má con ơi thật sự là Nam Kha! Cái game rách nát này có phải sập tiệm rồi không? Tôi không hiểu.]
[Thứ Hai? Nhanh vậy sao!]
[Đây là lần đầu tiên tôi trải qua chuyện gộp server nha, cảm thấy thật kích thích!]
[Mỗi ngày đánh nhau, đúng là kích thích.]
[Nghe bảo Liên minh các bang ở Bắc Nguyên bên kia đang liên hệ với server cách vách, hình như muốn hợp tác. Bang chúng ta thì sao?]
[Bang chủ cũng đang liên hệ bên phía Cố Kiếm Tình Thâm, nhưng chắc chắn người ta sẽ không để cho bang chúng ta chỉ huy rồi. Lực chiến của Cố Kiếm không chỉ gấp mười lần bang chúng ta đâu, uầy…]
[Sợ gì chứ, Thanh Sơn Bất Hứa đã offline du lịch bao lâu rồi. Bang bọn họ không có Thanh Sơn Bất Hứa thì cũng chỉ vậy thôi, không phục thì đánh.]
[Cậu mạnh miệng dữ, lấy gì mà đánh, lấy đầu đánh hả?]
…
Thanh Sơn Bất Hứa.
Đây cũng không phải lần đầu tiên Trì Tái Hạ nhìn thấy ID này.
Cũng đang rảnh rỗi, cô tò mò lên mạng tra thử.
Trang web của game có thể tra được người chơi trên bảng xếp hạng, đủ thứ bảng đơn như bảng Tứ hải Quần anh, bảng Huyễn cảnh Phong Vân, bảng lực chiến, bảng vũ khí,... tầm mười mấy bảng linh tinh vụn vặt, có bảng xếp hạng tất cả môn phái, có bảng xếp hạng theo môn phái.
Trì Tái Hạ chọn server Giấc Mộng Nam Kha, dò xem:
Bảng Tứ Hải Quần Anh…
Phái Quân Sơn - Thanh Sơn Bất Hứa - hạng 1.
Bảng vũ khí môn phái…
Phái Quân Sơn - Thanh Sơn Bất Hứa - hạng 1.
Bảng Huyễn cảnh Phong Vân…
[Thần Mộ Tham U] Huyễn cảnh cấp ác mộng 40 người - [Cố Kiếm Tình Thâm] Thanh Sơn Bất Hứa - vượt ải đầu tiên.
[Tố Vãng Côn Luân] Huyễn cảnh cấp ác mộng 40 người - [Cố Kiếm Tình Thâm] Thanh Sơn Bất Hứa - vượt ải đầu tiên.
[Phong Nguyệt Vô Biên] Huyễn cảnh cấp ác mộng 40 người - [Cố Kiếm Tình Thâm] Thanh Sơn Bất Hứa - vượt ải đầu tiên.
…
?
Cô không nhịn được, bèn chụp màn hình rồi gửi cho Minh Kính Phi Đài: “Đồ sát bảng thế này, bộ người này muốn ngủ trong game luôn sao?”
Người phía bên kia yên lặng vài giây: “...”
Không phải.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT