Sư phụ rất lo lắng cho ta.
Vương viên ngoại cũng tỏ ra hối lỗi, vì thế đã giữ sư đồ ta ở lại trong phủ mấy hôm. Sư phụ ta xét thấy ta cần nghỉ ngơi, con dơi tinh kia cũng không biết sẽ quay trở lại vào lúc nào, vì thế đã đồng ý.
Tối hôm đó, trong Tây Sương viện,
"Sư phụ, dường như Tiểu Tiểu bị sốt rồi. Sư phụ sờ xem".
Sư phụ ôm ta ngồi trên giường, cười khẽ, nói: "Được được… sờ trán không nóng".
Ta vẫn không chịu buông tha, mấy khi lại có cơ hội tốt như vậy. Ta phải tận dụng mọi lúc để hoàn thành ước nguyện của ta: gả cho sư phụ.
"Không phải đâu, sư phụ, chỗ này nóng lắm". Ta kéo tay hắn sờ sờ lên má ta.
Hắn thuận theo sờ sờ, nói: "Ừ, đúng là rất nóng. Ta lấy khăn nhúng nước, lau mặt cho ngươi".
Hắn vừa định đứng dậy thì ta liền kéo hắn lại, nũng nịu: "Sư phụ, người sư phụ rất mát mẻ, ôm ta là được."
Hắn lại cười xòa, vươn tay ôm ta vào lòng, đặt cằm lên trên đỉnh đầu ta, hỏi: "Như vậy tốt hơn chưa?"
Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ sư phụ ôm ta lâu như vậy. Ta cười thầm, ta phải tạ ơn Vương đại tiểu thư và con dơi tinh kia mới đúng!
Lần trước, đi bắt yêu quái ở thư quán tư nhân của lão Trần, ta tình cờ đọc được một quyển thoại bản, trong đó nói, nữ nhân muốn nam nhân cưới mình là dễ như trở bàn tay, chỉ cần đè hắn ra giường, cởi quần áo hắn là được. Cho nên, ta vẫn luôn mong có ngày này, chỉ là ta không biết sau khi cởi quần áo thì thế nào, thoại bản không nói, nhưng cũng không sao, theo như ta nghĩ, cởi ra rồi thì chỉ có thể là mặc lại mà thôi. Dù sao cũng đã thành công kia mà!
Nghĩ vậy, ta vươn móng vuốt, khẽ khàng kéo kéo cổ áo hắn. Hắn nhíu mày, hỏi ta: "Sao vậy, lại thấy khó chịu à?"
Ta ngẩng mặt lên, trông hết sức đáng thương: "Sư phụ mặc áo, không đủ mát".
Trong mắt hắn đột nhiên có cái gì đó loé qua, nhưng quá nhanh, ta không nhận ra được là gì, lại thấy hắn nhẹ nhàng cầm tay ta, hỏi: "Tiểu Tiểu ngoan, sư phụ ôm ngươi ngủ được không, như vậy sẽ rất mát?".
Ta không mong gì hơn, vội vàng gật đầu.
Được một lát, thấy hắn nhắm mắt dưỡng thần, tay vẫn ôm ta, ta liền thở ra một hơi. Ta vẫn không quên mục tiêu của mình, lại giơ tay ra, nhẹ nhàng lần mò đến mép áo hắn. Đột nhiên hắn ho nhẹ một tiếng, khiến ta giật bắn cả người. Sau đó nghe hắn kề vào tai ta, nói rất nhỏ: "Tiểu Tiểu có muốn gả chồng không?"
Ta gật đầu, đương nhiên là muốn, muốn gả cho sư phụ. Hắn hơi khựng lại một chút, vòng tay thoáng buông lỏng, lại hỏi: "Vậy đã vừa ý nam nhân nào chưa?"
Ta lại gật đầu, chính là sư phụ đấy. Hắn buông ta ra, nói: "Ngoan, đi ngủ đi, ngày mai sẽ không sao". Sau đó nhổm dậy, định bước xuống giường, ta hốt hoảng kéo hắn lại. Hắn không đề phòng, bị mất đà, ngã xuống giường. Ta lập tức thuận thế trèo lên người hắn, cất giọng phụng phịu.
"Sư phụ, Tiểu Tiểu nóng, muốn sư phụ giảm nhiệt."
Tay ta không hề dừng động tác, vội vàng cởi thắt lưng hắn, muốn kéo áo hắn ra. Hắn chăm chú nhìn ta, để mặc cho ta làm, nhưng...mẹ kiếp, nút thắt lưng này, ta không biết cởi!
Ta loay hoay một lúc cũng không biết phải làm thế nào, trán đã toát mồ hôi, chợt nghe hắn cười khẽ một tiếng, cầm lấy tay ta nói:
"Được, được, để cho ta".
Nói xong hắn dùng một ngón tay kéo một cái, sợi dây lưng lỏng ra, rơi xuống giường, vạt áo hắn hé mở. Hai mắt ta sáng lên, vội vàng chồm người tới, cởi áo hắn ra, vừa thao tác vừa nói:
"Sư phụ, thoại bản nói, nam nhân bị nữ nhân cởi áo thì sẽ phải…"
"Tiểu Tiểu, sư phụ tại thượng, làm sao lại là ngươi đè ta được…" Hắn ngắt lời ta, chồm dậy, xoay người đè ta xuống giường. Đôi mắt sáng lấp lánh như sao trời nhìn ta chằm chằm không chớp, sư phụ nhìn thế nào cũng thật là anh tuấn. Sau đó ta thấy khuôn mặt hắn dần dần phóng đại trước mắt mình, nhưng...
"Tiên sinh, con gái ta bị bắt đi mất rồi, tiên sinh! Tiên sinh!"
Vương viên ngoại đứng trước cửa Tây sương viện la hét kêu khóc.
Ôi, sao lại đúng lúc thế này. Con dơi tinh khốn kiếp kia, Tiểu Tiểu ta thề, nhất định phải lột da ngươi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT