" Ngươi nói nó là nữ nhi của giáo chủ, lấy gì làm bằng chứng?” Mãng Tôn hỏi

“Không nói đến chuyện Tiểu Dao và giáo chủ phu nhân giống nhau đến mấy phần, sau này cứ nhỏ máu nhận thân là biết thôi!" Vân Thủy Thanh rất tự tin mà. nói.

“Nếu thi hài của giáo chủ không còn thì có thể tìm cao nhân đến, dùng phương pháp khí tức để xác định." “Chắc ngươi vẫn còn di vật của giáo chủ, đến lúc đó kiểm tra một lần là biết thật giả!”

“Được, ta tạm tin ngươi." Mãng Tôn trầm giọng mà nói: "Nhưng mặc dù có ta giúp ngươi thì thế nào? Những năm qua Hồ Nhạc đã tự cho mình là đại diện của giáo chủ, Thủy Hỏa Nhị Vệ cũng ủng hộ hẳn”

“Ngươi cảm thấy hẳn chịu buông Thiên La thần công xuống mà tôn tiểu nha đầu này làm chủ? Bây giờ Thiên La giáo đã sớm không phải Thiên La giáo năm đó”

Vân Thủy Thanh lạnh lùng nói: “Hồ Nhạc rất ngông cưỡng, đến lúc đó ta sẽ đối phó hắn. Ngươi giúp ta cản những người khác lại là được, đợi đại cục ổn định thì những người còn lại sẽ biết nên đứng vẽ phe nào."

“Những năm qua Thiên La giáo ta bị suy yếu, không biết có bao nhiêu đệ tử chết thảm. Trăm năm trước Thổ Vệ Cốc Phu Tử còn bị công khai chém đầu ở Hoàng Thành...”

“Bao nhiêu đệ tử đều tha thiết chờ đợi Thiên La giáo có thể quật khởi lại lần nữa.”

Nói đến Cốc Phu Tử, mặt Mãng Tôn lập tức âm trầm xuống.

Năm đó hắn ta và Gốc Phu Tử là bạn thân, nghe tin Cốc Phu Tử bị công khai chém đầu ở Hoàng Thành thì hẳn ta giận dữ đến trả thù

Kết quả gã trúng kế của hoàng gia, suýt đã bị cao. thủ đại nội bắt được.

“Được, ta giúp ngươi đẩy tiểu nha đầu này lên làm. giáo chủ mới, điều chỉnh lại Thiên La giáo chúng ta!” Hắn ta nói.

Phương Lăng ngồi một bên nghe lâu như vậy cũng đã rõ thân phận của hai người. Bọn họ là người của Thiên La giáo, mà Thiên La giáo đã từng là tông môn đứng đầu của nước Nam Dương!

Tông chủ đời đời dùng La Sát làm tên, chiến lực của các đời La Sát đều là số một ở Nam Dương.

Dưới có hai sứ Quỷ MỊ, ba tôn Ưng Hổ Mãng, năm vệ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.

Mà hai người trước mắt chính là Mị trong hai sứ Quỷ Mị - Vân Thủy Thanh và Măng Tôn Mãn Thiên Ninh trong ba tôn Ưng Hổ Măng.

“Tiểu tử, lai lịch của ngươi là gì?” Mãn Thiên Ninh âm u nhìn về phía Phương Lăng mà hỏi.

Phương Lăng: "Không môn không phái không nhà, tán nhân mà thôi”

“Hay cho một tán nhân không có trói buộc” Hẳn ta cười ha ha, giơ tay lên muốn gi ết chết Phương Lăng.

Nhưng vào lúc này, Vân Thủy Thanh ngắn hẳn ta. lại: “Từ từ!"

“Tiểu tử này can đảm xông vào núi Thiên Đoạn một mình thì nhất định có mấy phần bản lĩnh. Giữ hắn lại còn hữu dụng, tiếp theo cần hắn bảo hộ Tiểu Dao”

Nàng nhìn Phương Lắng và nói: "Thiếu niên, lần này là cơ duyên của ngươi. Nếu ngươi có thể bảo vệ tốt cho nha đầu này thì sau này ta đảm bảo sẽ cho ngươi không ít lợi ích”

“Thiên La giáo các ngươi có bao nhiêu cao thủ?” Phương Lăng hỏi.

“Đại khái là ba năm người!” Vân Thủy Thanh trả lời: "Yên tâm, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của ta. Ta chỉ cần ngươi giúp chăm sóc nha đầu này mà thôi, không căn ngươi liều sống liều chết với họ. Dù sao ta cũng không thể dắt tay nha đầu này mà đấu pháp với họ”

Phương Lăng khẽ gật đầu, trong lòng mơ hồ có chút hưng phấn.

Người của Thiên La giáo đều có tu vi không tệ, là chất dinh dưỡng cực tốt

“Coi như tiểu tử ngươi thức thời” Thấy Phương Lăng đồng ý, Mãn Thiên Ninh cười cười: "Ngoan ngoãn đi theo chúng ta thì tương lai sẽ không bạc đãi ngươi Người tên là gì?"

“Phương Lăng” Hắn đáp lại.

“Được, ta nhớ kỹ!” Mãn Thiên Ninh khẽ gật đầu.

"Tiếp theo hán ta lại đột nhiên cất cao âm điệu, hô. vào bóng đêm: “Thanh Diệp Sư, sao ngươi còn chưa lộ diện, thật sự cho rằng ta và Mị sứ không phát hiện được ngươi à?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play