Lý Nhiêu không có mục tiêu trong cuộc sống, chỉ hi vọng dì của mình có thể bớt cằn nhằn hơn một chút.
Cô ấy tưởng mình sẽ có thể sống một cuộc sống đầy thoải mái và dễ chịu bằng cách về thị trấn làm y tá, nhưng trung bình một ngày dì cô ấy lại ép cô ấy đi xem mắt tận ba lần.
Nhưng năm nay cô ấy mới có hai mươi hai tuổi mà thôi!
“Hai mươi hai tuổi là đã trễ lắm rồi đó. Ở trong thị trấn này phụ nữ hai mươi tuổi là đi lãnh giấy chứng nhận hết rồi, con cũng đã bỏ lỡ hai năm rồi chứ có ít gì, nếu chậm trễ nữa chớp mắt là tới ba mươi rồi đấy! Không được học Hứa Quỳnh Quỳnh đấy nhé, cô ta là tấm gương xấu cho tất cả phụ nữ trong thị trấn. Cô ta đã biến mình thành một bà cô già, đến bây giờ trong thị trấn không còn ai thèm muốn cô ta nữa, ngày nào cô ta cũng trốn ở nhà khóc lóc!” Dì Lý tức giận nói.
“Dì à, cụm từ “bà cô già” đã lỗi thời từ lâu rồi.” Lý Nhiêu khẽ thở dài.
Dì Lý không quan tâm đến những gì đã lỗi thời, thậm chí còn muốn kéo Lý Nhiêu đi xem mắt với một người đàn ông hơn cô ấy tận mười tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT