Dung Lạc bị chụp lấy tay, liền hết sức nóng nảy, chuyện gì xảy ra thế này? Đôi môi đẹp như vậy mà không cho người ta sờ à? Nàng lại càng gấp gấp cúi đầu hôn xuống, ừm… Là rất mềm, nàng cọ cọ mấy cái, yêu thích vô cùng, vì thế lại liếm thêm vài cái.
Ngôn Nhai… Ngôn Nhai choáng váng.
Dung Lạc hôn đến hết sức phấn khởi, cảm thấy đôi môi này còn ngon ngọt hơn so với rượu vừa rồi một chút, nhịn không được lại muốn nếm nhiều hơn một chút, nhưng vì sao đôi môi này cứ ním chặt lại? Nàng bất mãn lại cắn hắn một cái, đại não Ngôn Nhai liền không thể khống chế được mà khẽ hé môi, Dung Lạc cảm thấy hài lòng, nhân lúc này mà xâm nhập, ừm, mùi vị của đệ đệ thật ngọt ngào.
Cũng không biết rốt cuộc là ai hôn ai, dù sao lúc Dung Lạc đè vị vịt đệ đệ này ra, nàng cảm thấy miệng mình sắp bị người ta quấy nát.
“Ngươi dám cắn ta?” Miệng nàng chu ra, không phục mà cắn lại chiếc cằm hắn, cắn một chút liền buông ra, sau đó lại nhẹ nhàng gặm cắn yết hầu của hắn, liếm láp một chút.
“Tỷ tỷ… Chúng ta về phủ uống men giải rượu trước được không…” Giọng Ngôn Nhai đã trở nên đút quãng, hắn cảm thấy bây giờ mình như tan vỡ ra, trong lúc nhất thời cũng không biết phải làm thế nào.
“Men giải rượu… Là cái gì, uống có ngon không? Hửm… Ngọt không…” Nàng lại về với bờ môi của hắn, cảm thấy nơi này vẫn là có mùi vị ngọt ngào nhất: “Có ngọt bằng ngươi không?”
“Lỗ tai của ngươi thật là đỏ…” Không biết từ khi nào, nàng phát hiện đầu ngón tay mình đang nóng lên, vì thế liền duỗi về hướng mà mình đã nhìn chằm chằm nửa ngày, sờ soạng một lúc thấy rất mềm mại và ấm áp, nàng lại sờ vào lỗ tai mình, cũng rất mềm mại, nhưng lại không nóng như vậy.
Nàng cũng chụp lấy tay hắn, đưa tới trên lỗ tai mình: “Ngươi xem, lỗ tai ta không có đỏ đúng không?”
Ngôn Nhai vừa xấu hổ lại vừa tức giận, không biết trốn đi đâu.
Dung Lạc dường như cũng ý thức được vì đệ đệ này đã quá thẹn thùng, vì thế giảm bớt một chút, lại hôn hắn mà an ủi: “Được rồi, không đùa ngươi nữa, ngoan…” nàng cuối cùng cũng ý thức được mình lớn hơn người ta mấy trăm tuổi, hẳn là nên chiếu cố hắn, vì thế hôn cũng đặc biệt dịu dàng.
“Thì ra miệng của người cũng bị quấy phá đến trầy xướt, xin lỗi ngươi…” Nàng thổi thổi một chút lên chỗ bị mình cắn, lại nhẹ nhàng liếm một cái, hôn một cái. Nhiệt độ cơ thể Ngôn Nhai bắt đầu nóng lên một cách không thể khống chế.
“Thân thể của ngươi rất nóng… ngươi nóng lắm sao?” Thật là kỳ lạ, loại vịt mỗi khi được hôn là sẽ phát sốt à? Nàng vội vàng buông hắn ra, rồi lại cảm thấy không có ích gì, bèn bắt đầu sờ soạng cởi quần áo hắn: “Ta giúp ngươi cởi bỏ quần áo tán nhiệt nhé.”
Ngôn Nhai không muốn sống nữa, tiên nữ tỷ tỷ vì sao lại hung mãnh như vậy?!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT