"Mau, đệ đệ, hái theo tỷ, đệ thấy tỷ hái cái gì, thì đệ hái cái đó nha."
Phượng Chỉ Hạo ngờ vực gật đầu.
Cho đến buổi trưa, hai tỷ đệ có thể nói là thắng lợi trở về.
Buổi chiều Phượng Chỉ U lại đi trấn Tập An mua một ít khuôn đúc, mấy thùng lớn, một đấu* gạo, một túi bột mì, năm cân* thịt heo và một ít đồ dùng sinh hoạt.
/*
- Đấu: đơn vị đo lường. 1 đấu = 1kg gạo.
- Cân: là đơn vị đo lường quy định bên Trung.
Ngày xưa 1 cân = 16 lạng, 0.5 cân = 8 lạng nên mới có câu kẻ tám lạng người nửa cân. Từ năm 1929, Trung Quốc sửa lại quy định 1 cân = 0.5 kg = 500g.
*/
Chẳng qua......
Phượng Chỉ U nhìn trong tay chỉ còn lại có mấy chục đồng nữa, rầu rĩ bĩu môi, xem ra vẫn phải tích cực kiếm tiền rồi!
Vừa về đến nhà, Phượng Chỉ U đã thấy Phượng Chỉ Hạo và Túc Tử Thần đang xử lý một đống thú săn.
Thấy Phượng Chỉ U, Phượng Chỉ Hạo vội vàng nghênh đón: "Tỷ tỷ, đây là ca ca đệ quen khi lên núi hái hoa, huynh ấy săn thú rất lợi hại!"
Khi Phượng Chỉ U nhìn thấy Túc Tử Thần thật sự cầm một đống lớn thú săn trở về, không khỏi hơi kinh ngạc... Hắn, hắn vậy mà thật sự đi săn thú về? Tiện thể còn hối lộ đệ đệ nàng nữa?
Chẳng qua Túc Tử Thần thật đúng là có tâm cơ, hiểu được xuống tay từ người đệ đệ này trước!
Túc Tử Thần lạnh nhạt nhìn về phía Phượng Chỉ U: "Đã làm theo lời ngươi nói, săn thú, lúc này có thể cho ta ở lại rồi chứ?"
Phượng Chỉ Hạo tròn mắt kinh ngạc: "Cái gì?! Ở lại?!"
Túc Tử Thần mím môi không nói gì, Phượng Chỉ U thấy đệ đệ như vậy, nhất thời xấu hổ cười.
"Ha ha...... Có thể."
Mà nàng không có cổ hủ phong kiến như người cổ đại, cùng một nam tử xa lạ ở một phòng sợ cái này sợ cái kia, bởi vì có cái gọi là thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc*, nếu thanh danh của nàng đã bị mẹ kế Vương thị làm cho thối rồi, chuyện lập gia đình đối với nàng căn bản là không cần nghĩ tới nữa, trong nhà có thêm một người lao động dù sao cũng là một chuyện tốt, chẳng qua là đệ đệ Phượng Chỉ Hạo lại có vẻ rất lo lắng.
/*
Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc: ý là những người trong sạch, ngay thẳng,..., thì họ chẳng cần phải thanh minh hay khuếch trương về mình, bản chất nội tại đã là tốt đẹp rồi.
*/
Nhưng......
Đây chính là cu li* thuần túy trong nhà, trước mắt cũng chưa phát hiện ra hắn có mục đích gì, hơn nữa, hôm qua nàng đã kiểm tra qua cho hắn, phát hiện đầu hắn có một khối máu tụ, đúng thật là triệu chứng mất trí nhớ.
/*
Cẩm có lời muốn nói. Cái từ "cu li" này, vì nữ chính là người hiện đại xuyên không đến, nên có những từ mình sẽ để theo từ ngữ hiện đại nhé.
*/
Sắc mặt Phượng Chỉ Hạo chợt biến: "Tỷ! Như vậy sao được! Chỉ có một phòng, huynh ấy còn là nam nhân mà!"
Phượng Chỉ U vội vàng đi qua, xoa xoa đầu của cậu nhóc: "Đệ đệ à, hắn ta hiện tại cũng là người không có nhà để về, hơn nữa còn bị mất trí nhớ, nếu là chúng ta vứt bỏ hắn, về sau để hắn sống một mình như thế nào được?"
Phượng Chỉ Hạo lập tức có hơi do dự: "Nhưng mà, tỷ tỷ..."
Phượng Chỉ U cười khẽ: "Không cần lo chuyện cưới gả cho tỷ tỷ đệ, hiện tại ta cũng không muốn lập gia đình, chúng ta phải sống tốt trước đã."
Phượng Chỉ Hạo nhíu mày, chỉ là vừa nghĩ tới Túc Tử Thần cũng là người đáng thương, đành phải gật gật đầu.
Sau đó thì thấy cậu nhóc cảnh giác nhìn về phía Túc Tử Thần, chỉ vào hắn: "Huynh, về sau tuyệt đối không được có suy nghĩ không an phận với tỷ của đệ!"
"Phốc..."
Phượng Chỉ U quả thực không nhịn được cười ra tiếng: "Được rồi, mau lột da mấy con thú này ra, ngày mai đem ra chợ bán, có thể bán được giá tốt đấy!"
Phượng Chỉ Hạo vừa nghe đến tiền, hai mắt sáng ngời, nhanh chóng đi làm việc.
Mà Túc Tử Thần lại đánh giá nàng, từng bước một đi qua: "Nếu hai người lo lắng, ta có thể phụ trách."
Phượng Chỉ U: "...... Làm việc đi."
Túc Tử Thần mím môi, đi theo làm việc.
Về phần Phượng Chỉ U phải nghiên cứu mỹ phẩm dưỡng da của nàng.
Sau khi nàng điều phối chỗ thảo dược và hoa hôm nay hái được xong, bỏ vào trong nồi đun sôi, thêm một ít kiềm* hôm nay mua được vào nồi, chờ toàn bộ kiềm tan chảy, lại bỏ thêm một ít mỡ heo vào.
/*
Kiềm: hay còn gọi là natri hydroxit, thành phần hóa học là NaOH, chất rắn màu trắng có thể dùng làm xà phòng, bột màu, thủy tinh,....
*/
Không ngừng khuấy khuấy, đợi đến khi đun sôi, lại giảm lửa tiếp tục đun, độ lửa phải hết sức chính xác, như vậy sản phẩm mới có hiệu quả.
Kiếp trước nàng từng là một sát thủ hàng đầu thế giới, không chỉ có võ công tuyệt đỉnh, y dược cũng là lĩnh vực bắt buộc phải nắm rõ, việc điều phối mỹ phẩm dưỡng da tự nhiên này là không thành vấn đề.
Bởi vì chiếc nồi duy nhất trong nhà đã bị Phượng Chỉ U chiếm dụng, nên tối nay bọn họ vẫn là ở bên ngoài nướng đồ ăn, trừ việc để dành cho đại ca đại tẩu một phần, những người khác thì chỉ có thể giương mắt đứng nhìn mà thôi.
Vương thị tức giận ngút trời!
"Đáng chết, đồ đê tiện này, lại có thịt rừng nướng ăn!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT