"Thiên Đạo sáu tỷ ba nghìn vạn năm thiên tai, Cửu Châu sụp lún, mặt trăng không soi sáng, núi đồi đồng bằng đều là một mảnh đất hoang tàn, gần như tử địa, trận chiến giữa Thiên Giới và Ma Giới gay go không dứt, bất phân thắng bại, sinh linh khắp nơi đều phải đối mặt với nguy cơ đồ thán, lúc này Thượng Thần Khai Thiên ở Thiên Giới đã chia toàn bộ pháp lực của mình thành năm phần, sử dụng nguyên tắc tương sinh tương khắc của Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, biến hóa ra hồ Ngũ Hành Trì, lấy đó giam giữ Ma Thần, phong ấn ở Cực Hàn Chi Địa. Trước khi hoá thành tro bụi, Thượng Thần khai thiên còn luyện hóa thần khí của mình là Hành Thiên để tiêu trừ ma khí. Nhưng không ngờ sau một trăm năm, tàn dư của Ma tộc lại trỗi dậy, âm mưu gây rối, đúng lúc này con trai của Thần Long, Ấp Trạch lại ứng kiếp ra đời, mang theo số mệnh là người ngăn chặn tai hoạ lần này.
Trong ba trăm triệu năm tiếp theo, lục giới yên bình không có sự cố, thậm chí Cực Hàn Chi Địa cũng dần ấm áp hơn. Thiên hạ bàn tán, nói rằng trong Ngũ Hành Trì phong ấn Ma Thần kia, có một loại linh vật họ thảo sinh trưởng, mang thất khiếu linh lung tâm trên người, linh vật cấp độ này là tối cao hiếm thấy từ khi khai thiên lập địa.
Tương truyền, Thiên tộc Thái tử đương thời biết được chuyện này, lòng mang tư dục, muốn củng cố quyền lực ở Thiên tộc của mình, cho nên đã lừa dối mọi người, giấu một nhánh cây thất khiếu linh lung thảo kia ở Địa Tinh tộc, lừa gạt Nữ Đế Dao Cơ chăm sóc nuôi dưỡng, ngày qua ngày, nhánh cỏ linh lung thất khiếu kia đã thực sự sinh trưởng, ra hoa kết quả, nhưng lại không thể thoát khỏi số kiếp sinh lão bệnh tử trong nhân gian, cuối cùng sau khi trổ hoa lần thứ chín mươi chín, gốc cây thất khiếu linh lung kia đã suy kiệt héo tàn.
Cũng vào năm đó, Thiên Quân Thiên Giới tân nhiệm cử hành đại hôn, nghênh đón Thiên Hậu, cả hai cùng nhau bước vào Lăng Tiên Điệu nhận lễ triều bái chúc tụng từ Bát Hoang thiên địa, cửu cửu trọng thiên xuất hiện tường vân bảy màu, mây lành thất sắc, chim loan chim phượng tung cánh ca múa chúc mừng. Cũng là hôm đó, tại Địa Tinh Tộc, dưới gốc cây linh lung thất khiếu khô héo kia bỗng có một bé gái xinh xắn chào đời một đôi cánh tiên rực rỡ sau lưng, được cho là nữ nhi của Nữ Đế Địa Tinh Tộc - Dao Cơ.
Chuyện lạ như vậy tất nhiên là khiến mọi người chú ý, ai cũng biết Nữ Đế Dao Cơ vốn là công chúa tôn quý của Thiên Tộc, sau được cử đến Địa Tinh Tộc làm nữ đế, lại không chăm lo cho con dân, mà lén lút tư thông với kẻ nào không rõ, đê tiện đến mức có cả con rơi, thật là mất mặt Thiên Tộc, xứng đáng bị trục xuất.
Nữ Đế Dao Cơ vốn không được lòng người trong tộc, bây giờ lại thêm việc này, xem như là một lý do chính đáng để nàng ta không thể trở mình. Nghĩ lại bản thân tin lầm mới ra nông nỗi hôm nay, Nữ Đế Dao Cơ lại không thể minh oan cho bản thân mãi đến khi qua đời, chỉ có thể ký thác nỗi uất hận của mình lên người nữ hài tử kia, muốn nàng sau khi trưởng thành phải tìm được ứng kiếp của Thượng Thần Khai Thiên chuyển thế, và Thái tử Thiên Giới giờ đã là Thiên Quân kia, khiến bọn họ vạn kiếp bất phục.
"Điệp Thất, ngươi nhất định phải báo thù cho ta!"
Nhiều năm sau, Điệp Thất vẫn cứ luôn bị ám ảnh vì câu nói này cứ lập đi lặp lại trong đầu, nàng mang theo vẻ mặt ngơ ngác chạy đến chỗ Địa Tinh Đế đời kế tiếp, hỏi đi hỏi lại, người đã khắc câu chú này trong tâm trí nàng là ai, nhưng sau mười ba vạn năm vẫn không có câu trả lời, cho nên cũng khó trách nàng rủ rê Mâu Ca - nữ nhi của Địa Tinh Đế, cùng lấy trộm pháp khí mở kết giới, lén lút xâm nhập Thiên Cung, tự mình tìm hiểu mọi việc một lần nữa.
"Thất muội, muội nghĩ Ấp Trạch Thần Quân hôm nay độ kiếp có gặp nguy hiểm gì không..." Mâu Ca cùng tuổi với Điệp Thất, mới chính là công chúa danh chính ngôn thuận của Địa Tinh Tộc, chỉ vì hai người thường xuyên ở bên nhau, cho nên mọi người cũng đều quen gọi Điệp Thất là công chúa, nhưng thực tế, nếu không có lời đồn nàng mang dòng máu thiên thần, có lẽ sẽ không có những chuyện đáng kể sau này…
Tuy nhiên, Điệp Thất lại không quan tâm đến những điều đó, dù sao từ nhỏ đến lớn cũng không thấy Thiên Tộc cho người đến rước nàng trở về Thiên Giới, trong khi đó Địa Tinh Đế và Mâu Ca mới là những người đã đối xử tốt với nàng, nên nàng cũng chắc chắn sẽ không để bọn họ gặp nguy hiểm, lần này chỉ là ra ngoài mở rộng tầm mắt, giải nỗi khổ tương tư cho Mâu Ca, nếu có thể tìm thấy chút manh mối về thân thế của mình thì càng tốt.
"Hắn ta có thể có chuyện gì được, Thần Quân là cấp bậc thượng thần, thượng tôn, đã sống lâu như vậy, lại là người duy nhất trên trời dưới đất học được năm hệ pháp thuật, tương truyền là kiếp sau của Thượng Thần Khai Thiên ở Thiên Giới. Ngay cả Thiên Quân hiện giờ cũng không thể sánh bằng, còn suốt ngày dè chừng hắn kia đấy!" Điệp Thất quay đầu nhìn Mâu Ca vẫn còn cúi đầu bẻ tay, trông có vẻ lo lắng, sợ rằng nếu thiếu lời cầu nguyện của nàng ta, Ấp Trạch sẽ hôi phi yên diệt, "Tỷ cứ yên tâm đi, cho dù ta chết hắn cũng sẽ không chết, nhưng mà có thể già đến mức độ không thể nhận ra!"
Haiz! Lời hay ý đẹp mà có thể nói thành khó nghe như vậy, cũng khó trách Mâu Ca thường mắng nàng, cần phải chăm chỉ đọc sách nhiều một chút, biết thêm lễ nghi, cũng sẽ không đến mức bị người khác cười nhạo như bây giờ.
Điệp Thất không nhận ra nàng ta đã đen mặt, vẫn tiếp tục răn dạy người khác một cách đường hoàng, "Ấp Trạch đại nhân kia đẹp trai uy vũ thế nào, chỉ riêng người ngưỡng mộ hắn đã xếp hàng từ cổng Nam Thiên Môn đến cửa nhà chúng ta rồi, loại nữ tử Địa Tinh Tộc thấp kém như chúng ta chỉ là hai ba quả dưa vẹo táo nứt, tất nhiên nên xuất hiện thật nhiều trước mắt hắn, dần dần hắn sẽ quen mặt chúng ta, nếu không biết tranh thủ thời cơ, thì chờ vài trăm vạn năm nữa, chúng ta cũng sẽ đến tuổi thanh tâm hỏa dục mất rồi..."
"Được rồi, đừng nói nữa!" Mâu Ca kịp thời che miệng Điệp Thất, tránh việc nàng không thể khống chế miệng lưỡi quá nhanh, dẫn đến chuốc lấy phiền phức vào người, hôm nay bọn họ lén lút tới Thiên Cung, trên đường đi còn nói to như vậy, hết sức phô trương, không sợ người khác để ý sao? Vẫn là nhân lúc còn sớm, nghĩ biện pháp trà trộn qua cửa Nam Thiên Môn rồi mới nói…
Lúc này, phía sau Nam Thiên Môn, tại cửu cửu trọng thiên, một bí cảnh đột nhiên xuất hiện, thấp thoáng sau lớp kết giới trong suốt như kính, là một hồ nước sương giăng mây phủ, chính là nơi được gọi là Thất Trọng Lưu Ly Kính, bên ngoài bảo kính, Thiên Quân và chúng tiên gia đứng trên Tẩy Tinh Đài, sử dụng Thiên Bảo Kính quan sát tình hình bên trong ảo ảnh, sau khi Thượng Thần Khai Thiên tan biến trong trời đất, chưa từng có ai mở được phong ấn kết giới của Thất Trọng Lưu Ly Kính nữa, chưa kể đến việc đi vào bên trong, cũng đồng nghĩa với giải trừ phong ấn cho thượng cổ hung thú Ngự Lôi, đồng thời là thú cưỡi của Ma Thần trong trận chiến Thiên Ma năm đó!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT