Âm thanh thông báo đếm ngược thời gian của hệ thống bắt đầu vang lên, phảng phất bên tai như một quả bom hẹn giờ.
"Vậy bây giờ phải làm sao đây? Chúng ta còn chưa tìm được huyết thanh, chẳng lẽ muốn như vậy mà chờ chết sao?" Có người nói.
Túc Ngô cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, phó bản này không nên khó như vậy, cửa thứ hai muốn người chơi giết sạch tang thi, hơn nữa bắt đầu xoát kinh nghiệm đạt được, quét sạch tang thi đến giá trị nhất định hệ thống sẽ mở ra cửa thứ ba, người chơi hẳn là làm phó bản đi đến phòng thí nghiệm khoa học kỹ thuật tìm kiếm huyết thanh, cuối cùng là đem huyết thanh từ trên tầng thượng trung tâm tài phú thả xuống mặt đất là được rồi.
Trạm kiểm soát này nhiều nhất chính là cửa thứ ba có một cái mật mã yêu cầu phá bỏ, cùng với phòng thí nghiệm khoa học kỹ thuật yêu cầu quét sạch tang thi biến chủng nói tóm lại không tính là khó khăn, bọn họ đây là vì cái gì mà lựa chọn phó bản này mà soát kỷ lục. Chỉ không nghĩ tới trung gian xuất hiện thông báo soát điểm ác ý, phó bản thăng cấp này là một phó bản chết.
Hiện tại huyết thanh chỉ còn một liều nhưng mà mục tiêu lại di chuyển, hơn nữa thời gian nhiệm vụ cũng bắt đầu tăng tốc, phó bản trung cấp cũng không nên thái quá như thế chứ, cái này quả thật giống như buộc người đi tìm chết.
Trừ phi tìm được huyết thanh, hơn nữa phải trước khi thời gian kết thúc đem huyết thanh thả xuống, nhưng mà hiện tại tiến sĩ W này còn sống hay chết cũng không biết, ông ta đã mang theo huyết thanh đi nơi nào cũng không biết, không có khả năng tìm ở từng nhà từng nhà được?
"Trong phó bản này có trung tâm nghiên cứu khoa học gì đó không?" Hoắc Tập đột nhiên hỏi.
Một đám người nhìn cậu, trong lúc nhất thời cũng không biết cậu muốn nói gì.
"Các người không xem qua tiểu thuyết về nguy cơ sinh hóa sao? Hoặc là phim tang thi gì đó?" Hoắc Tập nhìn mọi người nói: "Bình thường đều sẽ chỉ có một kịch bản, luôn có một đoàn đội nghiên cứu huyết thanh, nhưng người trong đoàn đội đều sẽ bị cắn, sau đó huyết thanh để trong phòng thí nghiệm chờ vai chính đến tìm."
"Chưa từng xem qua?" Hoắc Tập nói xong lại hỏi một lần nửa.
"Nhưng điều kiện mà hệ thống đưa ra là tiến sĩ W mang theo đoàn đội vào thành phố, huyết thanh là từ bên ngoài tới." Túc Ngô nói, anh cũng không có nói cho mọi người phó bản phía trước là giả thiết.
"Vậy ông ta cũng phải tụ họp với đoàn đội bên này chứ? Hoặc nói là bên này sẽ có người tiếp ứng bọn họ. Thêm nữa, không phải nói đã tìm được xe áp tải, nhưng tử bảo hiểm lại trống không sao?" Hoắc Tập nói.
"Két sắt xách tay cũng trống không." Phong Phong ở bên cạnh bổ sung.
"Vậy chứng minh nhiệm vụ cấp thiết của tiến sĩ W là đem huyết thanh đưa đến một nơi, hoặc là đưa đến cho một người."
"Nơi cực kỳ có khả năng là trung tâm nghiến cứu khoa học kỹ thuật của thành phố, hoặc là trung tâm khống chế bệnh tật."
Vương Chiêu vỗ tay mật cái nói: "Tôi nhớ những tiểu thuyết về nguy cơ sinh hóa viết như vậy, cái phòng thí nghiệm kia có phải hay không cũng nằm dưới lòng đất?"
Hai người Túc Ngô và Phong Phong nhìn nhau, liếc mắt một cái nói: "Đi thôi, tôi biết ở đâu."
Viện nghiên cứu khoa học kỹ thuật cách trung tâm thành phố không xa, nhưng nó và trung tâm tài phú lại ở hai hướng khác nhau, cũng chính là ở hướng bắc thành phố, Phong Phong tìm được xe áp tải ở thành nam, lúc bọn họ phân đội cũng không có suy xét đến trung tâm thành phố, bởi vì trung tâm thành phố chính là từ trung tâm tài phú đến phòng thí nghiệm khoa học kỹ thuật chính giữa là một phố, ở trên cao là có thể trực tiếp nhìn thấy được.
Bất quá cũng giải thích được vì sao không tìm thấy tiến sĩ W, rất có khả năng người này vừa xuống xe liền dọc theo đường lộ chạy tới phòng thí nghiệm, tổng cộng cũng có tới hai ba cây số, nhanh nhẹn một chút là không tới nửa giờ có thể chạy đến.
Một đám người Túc Ngô chạy đi hệ thống một bên vẫn không có thu hồi âm thanh đếm ngược càng thêm áp lực, đi đến rất nhanh, một vài người chạy chậm cũng đã đến cửa phòng thì nghiệm khoa học kỹ thuật.
Bất quá làm người ta đau đầu chính là, cửa phòng thí nghiệm này cư nhiên lại yêu cầu mật mã!
Một bên âm thanh đếm ngược đòi mạng của hệ thống, một bên là cánh cửa mật mã phi thường cứng rắn, mọi người tức khắc liền muốn mắng một tràng thô tục.
"ĐM! Đây chắc chắn chính là tử cục nhỉ?!!" Một nam nhân phát ra khí chất du côn, nhịn không được mở miệng mắng một câu.
Nói thật ra, âm thanh "tích tích tích" này thật sự làm cho người nghe lo âu, không chỉ có hắn muốn mắng, nhóm người này thậm chí còn muốn mỗi người một ngụm nước bọt nhổ xuống nhấn chìm cái phó bản này.
Túc Ngô tiến lên bấm một dãy số mật mã trên cửa, nhưng anh kỳ thật không có hy vọng, bởi vì con số này kỳ thật là mật mã trước khi phó bản thăng cấp.
"Tích ~~~~~~" Hệ thống phát ra tiếng cảnh báo thật dài.
Quả nhiên mật mã không đúng.
[Người chơi kích hoạt cốt truyện phòng thí nghiệm: Đoàn đội nghiên cứu của tiến sĩ W gặp nguy cơ tang thi ở thành nam, đoàn đội tổng cộng có chín người, bảy người đã bị cảm nhiễm virus tang thi, chỉ có tiến sĩ W cùng một đội viên khác chạy thoát. Hiện tại, nhân viên nghiên cứu may mắn sống sót này đang ẩn giấu trong các người chơi còn lại, còn có một người bị virus tang thi cảm nhiễm cũng đang ẩn giấu trong các người chơi.]
[Nhiệm vụ của người chơi: Tìm ra đội viên sống sót để mở mật mã. Tìm ra người chơi bị cảm nhiễm. Tìm được huyết thanh, đem huyết thanh đặt vào trong hệ thống thanh phong của trung tâm tài phú, cứu toàn thành bị virus tang thi.] Hệ thống thông báo xong đoạn này, toàn bộ người chơi trong đội ngũ tức khắc sắc mặt đen xuống.
"Hiện..... Hiện..... Hiện tại phải làm sao?" Có người hỏi một câu, thanh âm đều đang run rẩy.
Tính huống hiện tại thật sự khó nói, bọn họ vốn là đội ngũ hai mươi người chơi, lúc bắt đầu đã chết hai người, sau khi phó bản thăng cấp thì chết sáu người, tổng cộng hiện tại chỉ có mười hai người.
Bỏ qua một người của đoàn đội nhân viên nghiên cứu là chỉ còn mười một người, trong mười một người này còn có một người đã bị cảm nhiễm.
Mọi người trao đổi ánh mắt một chút, trầm mặc không lên tiếng kéo ra khoảng cánh, chỉ có đội ba người của Túc Ngô còn đứng ở cạnh nhau.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Xuyên Tới Thú Nhân: Ta Làm Nữ Hoàng2.
Dù Có Gặp Lại3.
Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)4.
Khoảnh Khắc Năm Ấy=====================================
"Ai là nhân viên nghiên cứu, chủ động bước ra đi." Nam nhân có khí chất du côn nói một câu, tên của hắn là Lý Xá.
"Không có khả năng sẽ chủ động đứng ra, có thể vị nhân viên nghiên cứu kia cũng chính là tên bị cảm nhiễm kia?" Có người lên tiếng, Hoắc Tập nhớ rõ người này tên Vương Chiêu.
"Các người nghĩ lại xem, hệ thống cũng không nói nhân viên nghiên cứu kia không phải là không thể tên người chơi bị cảm nhiễm kia đúng không?" Vương Chiêu nói tiếp, "Có thể hai thân phận này đều là cùng một người đi? Huống hồ nhiệm vụ của viện nghiên cứu là vận chuyển huyết thanh, theo đạo lý hắn nhất định sẽ chủ động đứng ra, nhưng hắn không làm, có thể hay không hắn cũng đã bị cảm nhiễm? Phải biết rằng ý nghĩ chung của mọi người đều là tìm ra huyết thanh, vậy chỉ có thể là tang thi!"
Nói ra lời này xong, sắc mặt mọi người càng khó coi.
Túc Ngô cảm thấy tình huống không ổn, mạnh mẽ bức cung khẳng định không được, huống hồ thời gian cấp bách anh không có khả năng từng chút từng chút dùng thủ đoạn đi bức cung.
Vậy chỉ có thể từng bước từng bước đoán.
Thời gian căn bản không đủ! Túc Ngô bắt đầu nhớ lại quá trình anh cứu những người chơi, bởi vì bọn họ biết trước được nội dung phó bản, cho nên lúc trước bọn họ đã phân tốt nhiệm vụ, tìm ra kho vũ khí, nhanh chóng gom đủ người chơi, mục đích chính là để tiết kiệm thời gian, sau đó thông qua soát phó bản mà lập kỷ lục.
Phần lớn người ở đây đều do anh cứu ra từ trong miệng tang thi. Không! Ngoại trừ ba người.
Anh nhìn chằm chằm Hoắc Tập và Từ Mậu Kiệt, hai người này là tự mình đạp xe tới, còn lại chính là đại thúc trung niên, người này cấp bậc cao, cũng là tự mình tìm tới.
Vừa thấy cái đầu vàng khè của Từ Mậu Kiệt thì liền thấy không giống nhân viên nghiên cứu kia, vậy chỉ còn lại Hoắc Tập và đại thúc trung niên.
Hoắc Tập cảm giác được cái nhìn chằm chằm của Túc Ngô nhìn mình, tức khắc không biết nói gì: "Anh nghi ngờ tôi?"
"Tất cả mọi người ở đây đều rất đáng nghi." Túc Ngô nói.
"Vậy ý là anh cũng rất đáng nghi?" Hoắc Tập không nhân nhượng nói: "Tôi vẫn luôn thấy rất kỳ quái, ba người các anh phối hợp rất tốt, hiển nhiên không phải ngày một ngày hai có thể làm được, hơn nữa các anh là nhóm sớm nhất tìm được kho vũ khí, khống chế tang thi, cứu phần lớn người chơi, mang theo mọi người soát kinh nghiệm, giống như biết trước được tương lai."
"Cho nên thế nào?" Túc Ngô nhướng mày hỏi cậu, bỗng nhiên thấy được đại thúc trung niên lùi lại một bước.
"Cho nên tôi nghi ngờ các người đã bị cảm nhiễm từ lâu, cố ý dẫn dắt mọi người soát kinh nghiệm ác ý, tăng thêm độ khó của phó bản." Hoắc Tập nói.
"Mục đích là gì?" Túc Ngô lại hỏi cậu, bàn tay ra hiệu cho hai người Mạo Tử chuẩn bị.
"Ai biết?" Hoắc Tập nói, cậu đã nhận ra hai người phía sau Túc Ngô khác thường lại đứng không nhúc nhích.
Những người chơi khác bị tình thế giương cung bạt kiếm đầy mùi thuốc súng hấp dẫn đi qua, không chú ý sắc mặt đại thúc trung niên bên cạnh bắt đầu biến đổi, mồ hôi lạnh trên cổ không nhịn được chảy xuống.
Mạo Tử lặng lẽ di chuyển, đại thúc trung niên duỗi tay đưa lên cổ của hai cô gái bên cạnh, một phát súng bắn ngay đầu của hắn, máu tươi bắn lên mặt hai cô gái.
"A!" Hai cô gái la lên.
Ý thức mọi người cũng quay trở lại, ĐM!
Tất cả mọi người hoảng sợ, quay đầu liền thấy đại thúc trung niên ngã trên mặt đất, mặt cùng cổ đã biến thành màu xanh đen, tròng mắt cũng bắt đầu trở nên trắng dã, rõ ràng chính là bộ dáng sau khi bị cảm nhiễm.
Túc Ngô ngừng đối chọi với Hoắc Tập, hai bước tiến lên kiểm tra ba lô cùng quần áo của đại thúc trung niên, ở trong túi áo khoác tìm được một thẻ nhân viên.
Bên trên ghi: Nhân viên nghiên cứu Giả Lâm Sơn, số hiệu: 52290473.
Túc Ngô bấm tám con số này vào cửa mật khẩu, "tích tích" hai tiếng cửa đã mở ra.
Mọi người còn vì một màn phát sinh trước mắt này làm hoang mang, Túc Ngô chỉ nhìn thoáng qua thời gian nói: "Còn một tiếng đồng hồ, nhanh chóng đi tìm huyết thanh." Nói xong liền chạy vào đầu tiên.
Hoắc Tập lúc này muốn đánh người.
Nghi ngờ sai người cũng không xin lỗi sao?
Nhưng đồng hồ đếm ngược bên tai làm lửa giận của cậu đè ép xuống, cậu theo sát mọi người vào phòng thí nghiệm.
Phòng thí nghiệm quả thực chính là kịch bản phim tang thi, đèn chớp tắt chớp tắt, trên tường đều là dấu tay máu, lâu lâu sẽ có một hai con tang thi đột nhiên xông ra ôm lấy mọi người, nhưng cũng may trải qua lễ thanh tẩy của tang thi khổng lồ nên tâm lý mọi người dần dần tăng mạnh.
Hai cô gái đều có thể vừa đánh vừa giết tang thi.
Ân, tiến bộ rất lớn.
Biểu hiện của Túc Ngô giống như đã biết trước, quanh co lòng vòng liền tìm được phòng điều khiển trung tâm thí nghiệm.
"Tôi thực sự nghi ngờ có phải anh là do hệ thống phái tới thám thính hay không, anh đối với nơi này cũng quá quen thuộc rồi." Hoắc Tập nhìn anh nói.
"Cậu vào cửa nhìn vào sơ đồ bên tay trái cũng sẽ quen thuộc." Túc Ngô nói xong liền đá văng cửa phòng điều khiển, giơ súng chạy vọt vào.
Hoắc Tập theo sát sau đó, phòng điều khiển cũng không có tang thi, có chút an tĩnh đến kỳ quái, hai người tìm trong chốc lát cũng không tìm thấy bóng dáng của tiến sĩ W hay là nước thuốc gì đó.
"Lão đại, bên này không có." Bộ đàm vang lên tiếng của Phong Phong.
"Bên này cũng không có." Mạo Tử cũng nói.
Quả nhiên không phải đơn giản như vậy.
"Vào lúc này nên theo kịch bản phim tang thi ---- lấy camera tìm manh mối." Hoắc Tập đi đến bàn điều khiển của phòng điều khiển, mở ra camera theo dõi, ngón tay lướt trên bàn phím một chút liền tìm ra đoạn theo dõi gần nhất.
Theo camera, sau khi tiến sĩ W vào cửa, trong lòng ngực ôm một cái hộp, trốn đông trốn tây thoát sự công kích của tang thi, xoay người đi vào một phòng liền không đi ra nữa.
"Có thể đem hình ảnh phát tới gần đây không?" Túc Ngô nói, theo dõi này cũng không biết rõ cuối cùng tiến sĩ vào căn phòng nào.
Hoắc Tập chỉnh hình ảnh lên một chút, hai người nhìn thoáng qua liền trầm mặc không lên tiếng, trên màn hình biểu hiện căn phòng cuối cùng tiến sĩ W đi vào là phòng điều khiển.
"Ôi....." Hoắc Tập hít sâu một hơi: "Người còn sống."
"Ừ." Túc Ngô gật đầu phụ họa.
"Dựa theo kịch bản phim, trong gian phòng này nhất định là có mật thất." Hoắc Tập lại nói, bắt đầu đi xung quang phòng, bất quá căn phòng điều khiển này, đồ vật cũng không nhiều lắm, không gian cũng không lớn, người sẽ ở đâu?
Túc Ngô cũng đi xung quanh phòng, giày trên mặt đất phát ra tiếng động nhỏ nhẹ, anh lấy hai ngón tay gõ nhẹ lên tường, gõ đến một chỗ phát hiện vách tường này phát ra âm thanh nhỏ bé có chút khác biệt.
Chính là nơi này.
Túc Ngô lùi sau một bước, lấy cái CPU máy tính bên cạnh ném qua, trên tường lập tức xuất hiện một cái động.
Đây chỉ là phòng để đồ đơn giản, chẳng qua có chút tương đối sạch sẽ, làm người khác không nhìn ra được ở đây có một cái cửa nhỏ.
Túc Ngô phủi phủi bịu trên tay, chuẩn bị đi vào xem, đột nhiên bên trong lao ra một con tang thi, há miệng muốn cắn anh, Túc Ngô chưa kịp phản ứng thì sau lưng có một cây vợt tennis đánh tới, "bang" một tiếng đem tang thi đánh trở về, Túc Ngô đi lên bổ một đao.
Nhịn không được khen ngợi một tiếng: "Kỹ thuật không tồi."
"Cảm ơn." Hoắc Tập xoay cây vợt trong tay.
Vị này chính là tiến sĩ W, bất quá cuối cùng vẫn chạy không thoát được vận mệnh bị cảm nhiễm.
[Người chơi Hoắc Tập, Túc Ngô tìm được huyết thanh, cách thời gian hoàn thành nhiệm vụ còn 15 phút.]
Xong đời, chỉ lo đánh tang thi, thời gian căn bản không đủ.
- -------------------------------------------------------------------------------------
CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ VÀ MỘT NGÀY TỐT LÀNH.P/s: cho tui xin một ⭐ bình chọn nha, cảm ơn mọi người nhiều.