Bản thân Hùng Thành là một người đàn ông vạm vỡ cao hơn một mét chín, lúc này tay đang kẹp mấy cái tay chân người, mặt thì vui tươi hớn hở, cực kỳ giống ông chủ bán bánh bao nhân thịt người trong truyện Thủy Hử.
Chương Dục Cẩn tức giận đưa tay: “Nối cái gì, đưa cho tôi!”
Hùng Thành hí ha hí hửng đẩy một đống tay chân vào trong ngực “Lão đại”: “Thế nào, Chương lão đại, còn rất mới đúng không! Vậy bây giờ tôi gọi cho xe cấp cứu nhé?”
Hứa Vi đi ra từ phía sau Hùng Thành: “Gọi xe cấp cứu? Người trúng Khôi Lỗi thuật không chỉ mất mỗi da thịt, đưa cho tôi!”
Nói rồi Hứa Vi đưa tay ôm lấy đống tay chân nặng gần trăm cân, kéo căng sợi dây nhỏ màu đỏ trong tay, cô giẫm đôi giày cao gót đi về phía phòng học, nói mà không quay đầu: “Tìm cho tôi cây kim.”
Trương Vũ bị hành động quyết đoán của Hứa Vi hù giật mình: “Đừng nói chị Hứa Vi định may lại đấy nhé? Lúc trước tôi nhìn thấy chị ấy vá túi mà để sót lỗ thủng tùm lum…”
Hứa Vi ngồi trong phòng học may, Trương Vũ xuống lầu tìm kim, Hùng Thành thì tỏ vẻ thần bí tới gần Chương Dục Cẩn, hạ thấp giọng hỏi: “Chương lão đại, mới vừa rồi anh thi lễ với ai thế?”
Chương Dục Cẩn im lặng một lúc mới nói: “Lãnh đạo.”
Hùng Thành hoang mang chớp chớp mắt, nhưng nhìn vẻ mặt cao thâm khó dò của Chương Dục Cẩn, anh ta tự biết mình hỏi tiếp cũng không được gì đành phải nói sang chuyện khác: “Chương lão đại, cái trận pháp mà tên bảo vệ đó bố trí trong tòa nhà là gì, sao lại có uy lực lớn đến vậy? Quỷ ở dưới âm phủ, phàm nhân chúng ta mới là người sống ở dương gian, nhưng tại sao lại bị đảo ngược.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT