Diệp Lâm còn chưa nói xong, Lam Long đã vọt lên phía trước, không hề nhiều lời, đấm gãy tay chân đám chạy chân rồi ném sang bên đường như ném rác rưởi.

Người qua đường giật mình, trợn to mắt ra mà nhìn. Bọn họ không ngờ rằng lại có người dám đánh người ngay trước bàn dân thiên hạ.

Đám người kia vừa hét thảm thiết vừa nổi lòng ác độc, thề nhất định phải làm cho minh chủ đại nhân trả thù cho bọn chúng.

Thấy Lam Long ra tay dứt khoát lưu loát, Diệp Lâm vừa lòng gật đầu, cảm thấy cách làm việc của Lam Long rất hợp gu mình.

Có thể đánh nhau thì không cần phải nói nhiều. Huống chỉ, khi đối mặt với một đám con kiến, thì càng không cần phải kiêng dè.

“Đi thôi!” Diệp Lâm đi vào cao ốc Long Môn, ngồi chờ người của Thiên Hạ Võ Minh chủ động tới cửa.

Hắc Long thấy thế thì thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.

Cuối cùng, anh ta vẫn cẩn thận mà cho người ở bên ngoài trông chừng và theo dõi hướng đi của đám người chạy chân.

Diệp Lâm dẫn người đi lên tầng cao nhất của cao ốc Long Môn, còn chưa ngồi xuống thì đã nói với Lam Long: “Ra tay với tôi đi!”

“Cái gì?” Lam Long ngây người, không hiểu ý của Diệp Lâm. Sợ Diệp Lâm hiểu lầm mình, Lam Long chủ động nói: “Thuộc hạ từng nghe nói về thực lực của Long Vương rồi. Thuộc hạ khâm phục thật lòng thật dạ, tuyệt đối không có ý gì khác.”

“Tôi biết." Diệp Lâm khoanh tay nói: “Dùng chiêu long quyền kia của anh, dốc sức đánh tôi thử xem, để tôi biết thực lực của anh thế nào.”

Diệp Lâm nhìn ra được Lam Long là người mạnh nhất trong đám long, anh xem để chỉ dạy anh ta một vài điều.

Lam Long lập tức hiểu ý của Diệp Lâm, vậy nên ôm quyền nói: “Vậy thuộc hạ đắc tội rồi.”

Dứt lời, Lam Long bày tư thế, vung lên là một quyền. “Thần Long Bãi VĩI"

Ngay sau đó, tiếng quyền như sấm đánh bên tai, mơ hồ có cả tiếng rồng ngâm.

Diệp Lâm thầm gật đầu, quả nhiên là thực lực tông sư ngũ phẩm, mạnh hơn hẳn bọn Hắc Long.

Uy lực của một quyền kia mạnh đến mức khiến đám người Hắc Long giật mình.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Bọn họ thầm nghĩ: may mà có Long Vương mới ở đây, nếu không dù bốn người bọn họ có hợp lực với nhau thì cũng không phải là đối thủ của Lam Long.

“Tên Lam Long kia rốt cuộc có kỳ ngộ gì mà lại đột phá tăng cấp, mạnh hơn cả đám chúng ta vậy?” Thanh Long có chút ghen ghét lẩm bẩm.

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.

Một quyền của Lam Long uy mãnh bá đạo, lúc quyền vung lên, dường như thật sự có một con rồng đang vẫy đuôi lao tới, quét ngang tất cả.

Để đỡ một quyền bá đạo thế kia, Diệp Lâm cũng dùng chiêu Thần Long Bãi Vĩ.

Nhìn qua có vẻ nhẹ nhàng bâng quơ, thực tế thì là bốn lạng đẩy nghìn cân.

Hai quyền va chạm, Lam Long lại bị đấm lui mấy chục bước.

Xoet xoẹt xoẹt...

Lam Long lùi liên tục hơn mười mét mới miễn cưỡng đứng vững.

Anh ta thầm hoảng sợ: May là mình không chủ động khiêu chiến quyền uy của Long Vương mới, chứ với sự chênh lệch kiểu này, chắc là mình có chết thế nào cũng không biết.

“Hay lắm!”

“Quyền pháp tuyệt vời!”

“Ở trong tay Long Vương, Thần Long Bãi Vĩ trong chín thức của long quyền mang lên một loại phong thái khác!”

Đám người Hắc Long sôi nổi khen ngợi, cực kì khâm phục.

Dường như chín thức của long quyền ở trong tay Diệp Lâm sẽ có uy lực mạnh như trời với đất khi ở trong tay bọn họ.

“Lúc nấy tôi dùng đã dùng lực đánh mở khí huyết toàn thân của anh.” Dứt lời, Diệp Lâm ném một viên đan dược cho Lam Long. “Uống đi!"

“Sau khi uống viên tụ khí đan này, tu vi của anh sẽ tăng thêm một đoạn, may mắn thì có thể bước thẳng lên tứ phẩm.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play