Thập Niên 70: Sống Lại Trước Khi Bỏ Chồng Bỏ Con

Chương 252


3 tháng

trướctiếp

Trịnh Tuệ Nhàn vẫn luôn chú ý đến bọn họ, biết được Lý Sâm cùng Thẩm Y Y là vợ chồng, mà mấy đứa nhỏ này đều là con của hai người trong lòng rất là kinh ngạc.

Sau đó cô ta lại bất động thanh sắc quan sát quần áo của gia đình Lý Sâm và Thẩm Y Y, một nhà bọn họ điều kiện không tồi.

Cô ta đương nhiên cho rằng người đàn ông là Lý Sâm điều kiện không tồi, Lý Sâm khí vũ hiên ngang, khí chất bất phàm, nhìn qua đúng là có bản lĩnh.

Trịnh Tuệ Nhàn không tin tà, cô ta còn chưa từng thất bại qua, vì thế tính toán sử dụng phương thức đường vòng, thân thiết kêu Lý Sâm cùng Thẩm Y Y: “Anh và chị dâu còn nước không? Có thể cho em xin một ly không?”

Thẩm Y Y ngẩng đầu nhìn lên, Trịnh Tuệ Nhàn cho rằng cô muốn đồng ý, hiền lành cười, “Chị dâu, em không có ly nước, có thể mượn ly nước của chị một chút không? Em không để ý mọi người đã dùng qua chưa, chờ chị cùng chồng uống xong trước lại cho em mượn cũng được, em uống xong rồi liền đi rửa sạch sẽ cho mọi ngươi.”

Thẩm Y Y đối với cô ta da mặt dày cảm thấy khiếp sợ, dẩu môi nói: “Đương nhiên không thể.”

???

Trịnh Tuệ Nhàn lập tức giả bộ lộ ra biểu cảm co quắp, ánh mắt lại là nhìn Lý Sâm, “Vậy, thật là ngại, là em cưỡng cầu rồi.”

“Cô cũng biết là cô cưỡng cầu,” Lý Sâm cũng không ngẩng đầu lên nói tiếp, ngữ khí trào phúng.

Trịnh Tuệ Nhàn nghẹn một hơi, không nghĩ tới lần nữa lại thất bại, ngoài mặt vô cùng đáng thương nói một câu “Xin lỗi”, trên thực tế là hận đến ngứa răng.

Thẩm Y Y đưa nước trong tay cho Lý Sâm, tán thưởng nói, “Làm tốt lắm,”

Lý Sâm hừ cười một tiếng, tiếp nhận ly nước.

Uống nước xong, nằm một lúc là tới giữa trưa, Lý Sâm cùng Nhị Bảo đi mua cơm hộp, năm hào một hộp, có cà chua xào trứng, ớt xanh xào thịt, thịt kho tàu linh tinh.

Mua năm hộp, Thẩm Y Y ăn ít cùng Tiểu Bối ăn một hộp, Lý Sâm cùng ba đứa nhỏ, một người ăn một hộp.

Người mua vé giường nằm, phần lớn cũng đều là người mua nổi cơm hộp, cho nên không ít người mua, đương nhiên cũng có một số người tiếc tiền không nỡ mua, hít mùi thịt rồi ăn lương khô mang từ nhà theo.

Trịnh Tuệ Nhàn không có hành lý, đương nhiên cũng không có tiền.

Thấy Lý Sâm bọn họ mua cơm hộp trở về, mắt trông mong nhìn một hồi, cuối cùng nhìn Lý Sâm cùng Thẩm Y Y nhưng lại không dám mở miệng, bò xuống giường, đi về phía toa ăn.

Chờ lúc cô ta trở lại, trong tay cầm một hộp cơm, bên cạnh còn đi theo một người nam nhân, hai người nói nói cười cười.

Thẩm Y Y tỏ vẻ bội phục!

Cơm nước xong, Thẩm Y Y liền cùng Lý Sâm thương lượng, “Chúng ta có cần để một người buổi tối canh chừng không?”

Càng gần cuối năm, ăn trộm ăn cắp nhiều nhất, bọn họ ở lại giường cứng để có thể tùy ý đi lại, cho nên mặc kệ ban ngày hay là buổi tối, đều không an toàn.

Lý Sâm đang thu dọn rác, “Vợ không cần lo lắng, buổi tối anh sẽ canh chừng.”

“Nếu không hôm nay để em canh chừng, anh đã mệt mỏi cả ngày,” Thẩm Y Y nói, khiêng hành lý làm thủ tục gì đó, đều là Lý Sâm làm.

“Không có việc gì, lát nữa anh chợp mắt một chút,” Lý Sâm không nỡ để vợ thức đêm, cũng sẽ không để cho vợ của anh thức đêm.

“Con không mệt, con cũng có thể canh chừng nha!” Nhị Bảo xung phong nhận việc, hưng phấn nói, “Cha, cha lớn tuổi rồi, vẫn là nên nghỉ ngơi đi, đừng để bị mệt chết, con còn trẻ, con làm được!”

Lý Sâm: “…” Tuy rằng tâm của cậu là tốt, nhưng sao anh nghe cảm thấy không đúng?

“Việc này không cần con bận tâm,” Lý Sâm xoa xoa đầu Nhị Bảo, hôm nay ra sức nhiều nhất trừ anh ra, chính là thằng bé, tuy rằng anh thường xuyên hố đứa con trai này, nhưng nói như thế nào cũng là con ruột của anh, “Con đi ngủ đi.”

Nhị Bảo nói không lại anh, chạy tới cùng anh trai cậu.

Thu dọn xong, Lý Sâm liền chuẩn bị ngủ bù.

Thẩm Y Y đưa anh hai cái nút bịt tai cùng bịt mắt, để cho anh dễ ngủ.

Tới lúc chạng vạng, Lý Sâm mới tỉnh lại, thức dậy đi ăn cơm, mang theo ba đứa nhỏ đi rửa mặt, Thẩm Y Y cùng Tiểu Bối ở gian phòng cách vách canh hành lý, Lý Sâm bọn họ rửa mặt xong rồi liền cầm nước nóng trở về cho cô và con rửa.

Chuẩn bị ngủ, Đại Bảo cùng Nhị Bảo lại không muốn ngủ, kiên trì muốn cho Lý Sâm đi ngủ.

Lý Sâm quát lớn hai đứa, bị Thẩm Y Y ngăn lại, “Được rồi, anh Sâm, anh đi ngủ đi, em cùng các con canh tới nửa đêm, rồi gọi anh thức, anh sẽ canh nửa đêm cho đến sáng, không được từ chối, mau đi ngủ!”

Lý Sâm: “…”

Được thôi.

Vợ đã ra lệnh, Lý Sâm đi đến giường của Đại Bảo ngủ.

Nhị Bảo lần đầu tiên thắng cha cậu, hưng phấn vô cùng, tiến đến bên tai của anh trai, “Thì ra Tiểu Bảo nói đều là sự thật.”

“Nói cái gì?” Đại Bảo tò mò hỏi.

“Nói cha sợ mẹ,” Nhị Bảo giống như hiến vật quý, chờ anh trai khen cậu.

Đại Bảo: “…” Hoá ra bây giờ em mới biết?

Lý Sâm ngủ đến 12 giờ liền tỉnh, ngủ được ba tiếng.

Thẩm Y Y không tiếp tục cưỡng chế anh, cùng Đại Bảo Nhị Bảo trở về ngủ.

Ngủ một chút lại tỉnh bò đến dựa vào lòng ngực Lý Sâm, sợ ảnh hưởng đến người khác ngủ, hai người cũng không nói chuyện, cũng không cần phải nói lời nào, biết bên cạnh mình là ai, cũng đủ để cho bọn họ an tâm.

Chờ Thẩm Y Y ngủ, Lý Sâm cho thay đổi tư thế thoải mái cho cô, để cô ngủ an ổn hơn một chút.

Trịnh Tuệ Nhàn nửa đêm tỉnh lại, thấy một màn này, bĩu môi, xoay người lại tiếp tục ngủ.

Ngày hôm sau, cảm giác một ngày mới lui đi, trong xe tràn ngập các loại mùi lạ, không ít người xanh mặt, rất nhiều đứa trẻ đều khóc.

Thẩm Y Y cũng khó chịu, ba đứa con trai cùng Tiểu Bối tuy rằng không có khóc, nhưng thần sắc cũng ủ rũ, nhìn không có tinh thần.

Lý Sâm thấy thế cũng không ngủ, vẫn luôn trong chừng chúng.

Bất quá vào ban đêm, Đại Bảo cùng Nhị Bảo vẫn là kiên trì muốn canh chừng đến nửa đêm, để cho cha bọn họ đi ngủ.

Lý Sâm cảm khái Đại Bảo cùng Nhị Bảo thật sự đã trưởng thành.

Giống với đêm hôm trước, Thẩm Y Y và Đại Bảo, Nhị Bảo cùng nhau canh chừng đến nửa đêm.

Nhưng từ nửa đêm tới sáng cũng không ngủ được, bởi vì to axe khác có ăn trộm, không ít người bị mất đồ, người bị trộm khóc lóc náo loạn lúc nửa đêm, tới rạng sáng mới được nhân viên trấn an lại.

Ngày kế, Thẩm Y Y bọn họ ngủ tới gần giữa trưa mới tỉnh, bởi vì buổi chiều tới nơi rồi, cho nên một nhà sáu người đều có tinh thần, ba đứa con trai cùng Tiểu Bối chơi đùa cùng nhau.

Thẩm Y Y nhìn Lý Sâm bởi vì thức đêm mà râu mọc xuề xoà, rất là đau lòng, vỗ vỗ bờ vai của anh, “Mau, đi sửa soạn một chút, buổi chiều dẫn anh về nhà cha mẹ vợ.”

“Được,” Lý Sâm nở nụ cười, cầm chậu và khăn lông đi rửa mặt.

Rửa mặt xong trở về, lại thành một người đàn ông sạch sẽ sảng khoái.

Trịnh Tuệ Nhàn nhìn anh vài lần.

Lý Sâm cũng thật phục người phụ nữ này, “Muốn trở thành người mù cô cứ việc nói thẳng, tôi có thể thành toàn cho cô!”

Trịnh Tuệ Nhàn: “…”

Tức chết mất, mị lực của cô như thế nào liền mất đi hiệu lực đối với anh?

Vì chứng minh mị lực của mình, cô ta lại đi tìm người đàn ông đã mời cơm cô hai ngày nay.

Sau đó, vợ người ta tới…

Trước khi xuống xe, Thẩm Y Y bọn họ chứng kiến một màn tiết mục “Chính cung đánh tiểu tam”.

Quả thực rất vừa lòng người!

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp