“Tông chủ.” Hàn Giang Tuyết dẫn Trần Mộc vào đại điện sau, chắp tay hướng về Vạn Trọng Sơn.

Vẻ mặt u ám vốn có của Vạn Trọng Sơn đã dịu đi rất nhiều sau khi nhìn thấy Hàn Giang Tuyết và Trần Mộc đến, ông ta mỉm cười: "Các ngươi đến rồi à, ngồi đi."

Hàn Giang Tuyết ngồi ở hàng ghế đầu với tư cách là điện chủ.

Trần Mộc là đệ tử thân truyền nên ngồi ở hàng phía sau. Tuy nhiên, vì là đệ tử thân truyền mới được thăng cấp nên hắn chọn ngồi một góc.

Lần này, tông chủ ra ra lệnh triệu tập không chỉ bốn vị điện chủ mà còn cả đệ tử thân truyền trong tông môn.

Khi đạt tới trình độ đệ tử thân truyền thì họ đã có tư cách tham dự các cuộc họp nội bộ của môn phái.

Trân Mộc gặp rất nhiều người quen tại cuộc họp này, bao gồm Vương Thống, Nhan Ngọc Yên, Lý Khâu...

Những người này đều là những nhân vật xuất sắc trong số đệ tử thân truyền, có cung điện của riêng mình, địa vị trong tông môn rất cao.

"Trân Mộc là đệ tử thân truyền mới, ta nghĩ chắc mọi người đều không còn xa lạ với hắn nữa." Vạn Trọng Sơn mỉm cười, giới thiệu Trần Mộc.

Là người đại diện các đệ tử thân truyền, Lý Khâu đứng lên, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, chắp tay nói: “Trần sư đệ có sức mạnh xuất chúng, chỉ vỏn vẹn có nửa năm đã trở thành một nhân vật nổi tiếng trong tông môn, làm sao có thể không biết được? Từ nay về sau, ta hy vọng Trần sư đệ có thể chỉ dạy chúng ta nhiều hơn về mảng võ đạo."

Nghe được những lời khách sáo như vậy, Trần Mộc cũng đứng dậy, chắp tay nói: “Sư huynh quá khen rồi, sau này ta nên

học hỏi Lý sư huynh nhiều hơn mới phải."

Trần Mộc biết những người này đều không có ý gì tốt, cho nên hắn cũng không quá nhiều lời.

Chào hỏi xong, hai bên lại ngồi xuống.

Lúc này, Vạn Trọng Sơn khế mỉm cười, cầm cuộn giấy đen trên bàn lên, dùng ngón tay băn nhẹ vào trong tay Trần Mộc: "Trần Mộc, ngươi xem cái này đi."

Trần Mộc cầm lấy cuộn giấy, sau khi liếc nhìn nội dung bên trong, hắn khế cau mày. Trên đường tới đây, Hàn Giang Tuyết đã nói qua cho hắn biết, nhưng nhìn nội dung trên cuộn giấy, hắn cũng biết mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Vạn Trọng Sơn nói: "Kể từ khi thành lập môn phái tới giờ, Hoài Dương thành và Thiên Sơn thành ở phía bắc vẫn luôn trực thuộc Tông Linh Tiêu tông của chúng ta. Hai thành phố này là do tổ tiên của Tông Linh Tiêu tông chỉnh phục được. Nhưng trong hai năm qua, tài nguyên mà hai thành phố này cống nạp ngày càng ít đi.”

"Ta biết, hai thành Hoài Dương và Thiên Sơn thành là nơi sinh sống của rất nhiều gia tộc võ đạo, thế lực của bọn họ rất phức tạp, chiến tranh không ngừng. Tuy nhiên, dù thế lực ở Hoài Dương và thành Thiên Sơn có thay đổi thế nào, chỉ cần vẫn ở trong lãnh thổ của Linh Tiêu tông thì bọn họ vẫn phải tuân theo quy tắc cống nạp của Linh Tiêu tông, các vị có ý kiến gì không?”

Tần Thạch Long đứng dậy, chắp tay nói: “Trước thực lực của cường giả tông môn chúng ta, ta cảm thấy thành chủ của hai thành Hoài Dương và Thiên Sơn chắc chắn sẽ không dám lén lút cắt giảm tài nguyên đâu. Theo ta thấy, chắc hẳn là có người của Thất Huyền phái nhúng tay vào chuyện này."

Vệ Khánh, điện chủ Địa điện cũng đứng lên nói: "Tông chủ, †a cảm thấy nếu chuyện này không được giải quyết thì chắc chắn sẽ ngày càng có nhiều người trong một trăm hai mươi thành thuộc Linh Tiêu làm theo. Ta nghĩ chúng ta phải phái người đến hai thành Hoài Dương và Thiên Sơn điều tra xử lý.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play