Cậu sẽ bảo vệ tôi sao, thật sao!
Ánh mắt Kha Vũ nheo lại đầy trêu chọc: “Nếu sau này tôi gặp nguy hiểm mà cậu không bảo vệ tôi được. Cho dù có phải dịch chuyển thời không, tôi nhất định để chúng ta trở lại lần nữa để cậu hoàn thành tâm nguyện trở thành anh hùng.”
Họ đâu ngờ chỉ vì lời bông đùa thời niên thiếu mà sau này trở thành một vòng tuần hoàn của thời gian.
Nếu cậu gặp nguy hiểm lời ước hẹn của chúng ta sẽ được lặp lại.
…
Lâm ly lại lần nữa đứng trước bồn rửa tay trong nhà vệ sinh, nhìn chính mình trong gương.
Lại lần nữa lao vào trầm tư.
Sau đó một lần nữa bừng tỉnh đại ngộ, lẽ nào cô là đứa con được ông trời chọn sinh ra để giải cứu chúng sinh. Vừa phải cố gắng tránh xa Kha Vũ, vừa phải giải cứu tính mạng Tiết Viễn.
Lại lần nữa đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Ý trời
Lần nào tìm ra thiên cơ mình đều ở trong nhà vệ sinh.
Sau đó Lâm Ly cuối đầu thẹn thùng cười.
Ha…haha…
Cô quả là một người thông minh nhanh trí mà. Nhưng cô đâu biết…
Các bạn học xung quanh nhìn cô đều thấy rùng mình. Từ đó lời đồn vang xa có nhỏ học ban 13 mỗi ngày đều đến nhà vệ sinh trường soi gương rồi cười khà…khà… như bị đa nhân cách.
Đứa con của trời vẫn đang hí hững thì chợt bị đè ép vào trường.
Kha Vũ đang làm mặt ngầu, lông mày anh nhếch lên, một tay chống lên tường. Đúng kiểu ngôn tình như trong phim thập niên 2000 não tàn.
Ọe…ọe…
Càng ngày càng ép sát.
Ánh mắt cậu ta ngày càng hung ác: "Cậu dạo này hênh hoang nhỉ, thay đổi mục tiêu rồi sao hay đang cố gắng thu hút sự chú ý của tôi?". Nhìn thấy cậu khổ sở như vậy được thôi tôi cho phép cậu nhào vô lòng tôi lần nữa.
Hành động cậu ta đúng chuẩn phim thần tượng nếu là lúc trước cô nhất định xiêu xiêu vẹo vẹo nhào vô lòng cậu ta. Nhưng đáng tiếc bà đây bây giờ sẽ đá cưng.
Lâm Ly: “Chị đây không thích cưng, bận lắm, tránh ra!!”
Phụ nữ không thể khuất phục.
Tiếng nhà giáo nhân dân mạnh mẽ vang lên đầy tức giận thu hút sự chú ý mọi người.
“Này! Hai em học sinh kia đang làm gì thế, nhanh chóng tách ra cho tôi.”
Phản rồi! Phản rồi! Học sinh dưới tay tôi không một ai dám yêu sớm.
Giám thị nói xong thì mạnh mẽ xông vào tách hai người.
Lâm Ly kiên quyết lắc đầu: “Không phải đâu thầy, oan quá…oan quá…”
Giám thị đều nhìn thấy, bạn học đều nhìn thấy.
Đảng và nhân dân đều đang nhìn thấy.
Trong thời kỳ thanh xuân ngang tàn này đâu ai muốn nghe chỉ trích.
“Hai trò đang làm gì?”
Lâm Ly: “Đang… đang hỏi thăm nhau.”
Có quỷ mới tin.
Kha Vũ khàn giọng mở miệng: “Bạn ấy đang bày tỏ với em, thầy cũng biết bạn Lâm Ly ngưỡng mộ em đã lâu đúng không!”
Nói xong cậu ta còn đắc chí cười rất xung sướng.
Tên ngậm máu phun người này.
Lòng dạ thật hiểm ác…không ăn được thì đạp đổ…
Giám trị trợn mắt, ông lúc này nhìn cô chằm chằm: "Không phải đầu năm em nói cố gắng học tập sao, quyết tâm của em đi đâu rồi".
Tui đã tin… rốt cuộc vì sao em chỉ tăng lên một bậc.
“Em có biết hành vi của mình được gọi là gì không?, em nhìn xem những sợi tóc bạc trên đầu tôi đều vì em mà cháy xèo xèo đây này.”
Lâm Ly: “ nhưng… nhưng thầy…thầy đâu có tóc.”
Thầy giám thị hơn 50 tuổi quá tức giận, gõ đầu mỗi đứa một cái, còn giám trả treo.
Lâm Ly không thể tin nổi mình có làm gì đâu: “Em mỗi ngày đều học tập không có yêu đương, thầy có thể hỏi các bạn.”
Học sinh toàn trường: "…." có chó mới tin cô học tập.
Trời ơi! Rốt cuộc kiếp trước đã tạo nghiêp gì mà giờ nói không ai tin.
Kha Vũ uy phong hai tay đút túi, đứng một bên cười nhẹ chẳng đau chẳng ngứa.
“Em làm chứng, mỗi ngày bạn Ly đều học tập với em.”
Tiết Viễn… tại sao giờ cậu mới tới…
Không uổng công chị yêu thương cưng.
Các bạn học cũng rì rầm…đúng rồi dạo này thấy hai người họ hay tới thư viện cùng nhau.
Học tập cùng nhau sao.
Hạng 1 và hạng 2 từ cuối đếm lên. Nghe thôi đã thấy sợ. Cái tổ hợp chết tiệc gì đây!
Thầy giám thị hít một hơi thật sâu, không ngừng tẩy não chính mình, mình là giáo viên phải có lòng tin đối với học sinh, phải có tình yêu: “Hai đứa học tập là tốt nhưng hai đứa đừng học cùng nhau nữa, học lâu như vậy có thấy tiến bộ không?”
“Được rồi, giải tán hết cho tôi.”
Hôm nay Lâm Ly gặp vận xui bị khỉ chó Vũ đùa giỡn, nuốt không trôi cơn giận.
….
Trong con hẻm nhỏ, mưa vừa rơi không lâu vì thế lối nhỏ lầy lội bùn đất. Chỉ có ánh trăng chiếu sáng một phần đường còn lại bóng tối bao trùm không phân biệt được chỉ thấy một con dao nhỏ lóe lên, máu tươi văng tóe khắp nơi chìm trong màn đêm không một tiếng động.
Sáng hơm sau hơi thở khủng bố tiêu tan không ít, xe cảnh sát vây kín con hẽm nhỏ. Nạn nhân mặc đồng phục nữ sinh, máu tươi chảy khắp con hẽm lan ra bên ngoài.
Nạn nhân giống với vụ nữ sinh giết liên hoàn thời gian qua, hung thủ móc đôi mắt của họ.
Tổ trọng án tính toán rà xét khắp nơi cũng không tìm được chút dấu vết của hung thủ. Đã mấy tháng trôi qua vụ án đều đi vào ngõ cụt.
Thành phố vốn yên tĩnh từ lâu ngày càng giống nơi cho kẻ giết chóc ẩn mình