Mặc An

Chương 4


8 tháng


Hàn Dịch Lâm đưa bọn họ về nhà chính lấy chút đồ rồi cùng Tĩnh Chi đi ngay, bọn họ thường xuyên phải đi lại giữa các nước do công việc bắt buộc nên rất ít khi ở nhà chính mà sẽ ở lại những căn hộ ở thủ đô, Trương Tử An biết điều này lên cũng không cố giữ bọn họ

Hai người họ vừa đi thì Hàn Vu Mặc liền kéo cậu một mạch lên phòng mình , cậu cũng mặc hắn kéo.. tính lên tìm tung tích của cái kịch bản kia

Vừa kéo cậu lên đến phòng hắn liền nhanh chóng đóng phịch cửa lại giam cậu giữa hai cánh tay mình

Trương Tử An sửng sốt:” Cậu làm gì.. ưm~.”

Hàn Vu Mặc một tay đỡ gáy một tay ôm chặt lấy eo cậu cúi đầu xuống ngậm lấy môi cậu mà mút mát

Trương Tử An trợn mắt cố gắng dạy dụa đẩy hắn ra nhưng có đẩy thế nào cũng không thể  đẩy ra nổi :” Ưm.. Vu Mặc..”

Hàn Vu Mặc thấy cậu mở miệng liền nhanh chóng thăm dò mà đưa lưỡi mình vào trong khoang miệng cậu, khi đầu lưỡi chạm vào một vật thể mềm mại ướt át ngay lập tức đồng tử hắn liền co rụt lại , một cỗ tê dại chạy dọc khắp toàn thân , Hàn Vu Mặc ra sức mút mát trêu đùa cậu ,hắn khuấy đảo khắp khoang miệng cậu không chừa lại bất kì vị trị nào

Trương Tử An ánh mắt ngập nước bị hắn hôn đến cả người mềm nhũn mơ mơ màng màng dùng đầu lưỡi đẩy hắn ra

Hàn Vu Mặc nghĩ cậu đang đáp lại mình thì vui sướng hôn càng thêm sâu

Trương Tử An bị hắn cướp hết dưỡng khí ,môi cũng bị hắn mút đến sưng đỏ , cậu khó thở mà cắn môi hắn một cái ,rất nhanh trong khoang miệng hai người tràn ngập vị tanh của máu tươi

Hàn Vu Mặc luyến tiếc rời môi cậu, Trương Tử An mơ màng dựa vào người hắn , hắn lâng mặt cậu lên liếm hết những vệt nước óng ánh đang đọng lại trên môi cậu ,giọng nói khàn khàn:” Bé cưng.. em thật ngọt.”Ngọt đến mức khiến chồng em phát điên

Trương Tử An ổn định hơi thở một hồi rồi tức giận đẩy hắn ra :” Ai cho cậu hôn tôi!”

Hàn Vu Mặc bị cậu đẩy nhanh chóng thay bằng vẻ mặt uỷ khuất:” Vợ à .. em đã nói là không có ai thì có thể hôn mà.”

Trương Tử An thật sự muốn đập một phát vào đầu hắn nhưng nhìn thấy đống băng gạc kia lại từ từ nhịn xuống

Bây giờ đã ngu lắm rồi, nếu cậu đập một phát lại ngu hơn thì phải làm sao?

“ Tôi bảo thế bao giờ ..rõ ràng là cậu nói tôi còn chưa có trả lời có được không?”

Hàn Vu Mặc nhẹ giọng lẩm bẩm:” Em là của tôi ..hôn một cái thì có làm sao chứ.”

Trương Tử An :”…”
Tưởng nói nhỏ vậy mà tôi không nghe được à

Cậu nhìn hắn từ trên xuống dưới một lượt chọn vị trí ,cuối cùng nhấc chân lên dẫm mạnh vào chân hắn

Không đánh được đầu thì đánh chân vậy!

Cậu ngẩng đầu lên nhìn hắn, định xem hắn kêu đau mà xin lỗi cậu như thế nào ,còn chưa kịp xem thì cả người đã được nhấc bổng lên

Hàn Vu Mặc vội vàng bế cậu đặt lên giường xoa xoa chân cho cậu:” Đỏ cả lên rồi .. bảo bối em tức giận thì lấy gậy đánh chồng cũng được .. đừng để mình bị đau.”

Trương Tử An:”…”
Nhìn hắn bị mình dẫm mà còn cuống cuồng xoa chân cho mình cậu có chút cạn lời , cảm xúc cũng ngổn ngang ,hoàn toàn không thể tức giận nổi nữa

Hàn Vu Mặc thổi thổi chân cho cậu nhìn lên thấy cậu đang ngẩn ngơ lại nhanh chóng hôn một cái, ánh mắt tràn đầy si mê nhìn cậu, vợ mình đến chân cũng mềm mại nữa

Trương Tử An:”!!!”
Cậu vội rụt chân lại dịch người ra sau đỏ mặt hoang mang nhìn Hàn Vu Mặc

Aaaaa cậu mau khỏi bệnh đi cậu như vậy làm tôi thấy sợ quá…biến thái!

‘Cạch’ Nghe thấy tiếng động Trương Tử An nhìn xuống ..có lẽ do lúc cậu lùi lại va tay vào lên làm cả gối và sách đều rơi xuống đất

Cậu đi xuống giường nhặt gối và sách lên lại nhìn nhìn quyển sách:” Gì đây ?” {{ Bảo bối của tổng tài đại nhân}}”

Trương Tử An:”???”
Như nghĩ ra gì đấy cậu chỉ vào Hàn Vu Mặc:” Tôi muốn ăn bánh dâu cậu làm.”

Hàn Vu Mặc nhanh chóng chạy lại hôn chụt một cái vào má cậu rồi chạy đi:”Ngồi đây một chút nha.. chồng đi làm liền.”

Trương Tử An xoa xoa má rồi ngồi xuống giường ,trong cuốn tiểu thuyết này còn có một trang gấp lại, cậu nghĩ là hắn mới đọc đến đây đi…

Bộ tiểu thuyết này là tiểu thuyết đam mỹ, trong chuyện ..công chính là người sinh ra đã ngậm thìa vàng nhưng hắn lại chẳng có lấy một người bạn ,hắn biết những người kia muốn chơi với hắn đa phần là do cha mẹ bắt buộc muốn lấy lòng hắn mà thôi , trong một lần giận dỗi bỏ nhà đi thì hắn đã bị lạc ,lúc hắn gặp được cậu thì cả người nhem nhuốc bẩn thỉu vừa mệt lại vừa đói , cậu thấy hắn đáng thương liền dẫn về nhà cho hắn quần áo ,cho hắn thức ăn ,còn chơi cùng hắn, hắn rất thích cậu vừa nhìn thấy đã thích rồi ,cậu bé trắng trắng mềm mềm khi cười lên thì như một mặt trời nhỏ vậy,lúc đó hắn đã lớn tiếng tuyên bố sau này nhất định sẽ cưới cậu làm vợ mình, cậu cũng chẳng hiểu vợ là cái gì ,chỉ nghe là được ở cùng một chỗ với anh trai nhỏ thì rất vui liền gật đầu đồng ý

Nhưng chẳng được ở cùng cậu bao lâu thì vệ sĩ đã tìm thấy hắn, hắn cũng biết nếu giờ không về chắc chắn cha mẹ hắn sẽ không để yên liền tháo vòng cổ mình ra cho cậu hứa mấy ngày sau sẽ lại đến chơi cùng cậu, cậu cũng vui vẻ tặng lại cho hắn một chiếc bùa bình an nói hắn nhớ đến sớm chơi với mình

Điều tiếc nuối là mấy ngày sau hắn đến tìm cậu thì mới biết cả nhà cậu đã chuyển đi, hắn dò hỏi chủ nhà mới cùng hàng xóm xung quanh nhưng không một ai biết nhà cậu đã chuyển đi đâu cả

Mười năm sau khi hắn đã lên tiếp quản công ty hắn vẫn luôn nhung nhớ về cậu bé mình gặp hồi nhỏ ,bùa bình an cậu tặng cũng luôn mang theo bên người, hắn lại chẳng biết chút thông tin gì về cậu nên muốn tìm được người như mò kim đáy biển

Nhưng trùng hợp là bao năm không rõ tung tích thì cậu lại ứng tuyển vào vị trí thư ký của hắn , khi nhìn thấy chiếc vòng cổ cậu đeo hắn đã nhận ra ngay lập tức chỉ là cậu lúc này chẳng nhớ gì về hắn cả ,đeo sợi dây này cũng chỉ là do cậu cảm thấy nó rất mắc tiền mà thôi

Và cứ thế họ làm việc với nhau, hắn đường đường chính chính mà theo đuổi cậu, dù đối với người ngoài hắn có đáng sợ thế nào nhưng khi ở với cậu hắn như chú sói được thuần phục, cậu cũng từ từ có tình cảm với hắn

Nhưng đúng lúc này cha mẹ công chính phát hiện chuyện hai người ,bọn họ bắt thụ chính cách xa công chính, tìm một cô gái môn đăng hậu đối ép công chính kết hôn và đương nhiên là công chính không đồng ý ,hết cách cha mẹ công chính bèn lấy thụ chính ra để uy hiếp ..sau đó là một nồi cẩu huyết diễn ra , kết cục thụ chính bị cha mẹ công chính chèn ép đến tự tử , công chính không thể chấp nhận sự thật này hắn đau khổ ôm thi thể cậu cuối cùng lựa chọn đi theo cậu  Sad Ending

Trương Tử An:”…”
… thật may là cậu ấy mới đọc đến đoạn ép kết hôn nếu không thì mình cũng không biết chuyện gì sẽ sảy ra nữa

Nhưng mà cũng ngược quá đi ,cậu chỉ đọc nhanh lấy nội dung chính mà hai mắt đã sưng húp luôn rồi

Cớ gì qua bao đau khổ họ lại không được ở bên nhau!

Trương Tử An nhanh chóng lấy điện thoại gửi tên cuốn tiểu thuyết cho Hàn Dịch Lâm và Tĩnh Chi ,xong xuôi cậu quyết định thủ tiêu cuốn tiểu thuyết này… nếu không để hắn nhìn thấy thì lại nghĩ mình lấy được sách thần biết trước tương lai thì toi

Sau khi tổng kết lại Trương Tử An nhận thấy là Hàn Vu Mặc chỉ bị ảnh hưởng bởi kịch bản nhưng không ảnh hưởng bởi nhân vật… nhìn xem làm gì có tổng tài nào mít ướt như vậy chứ!

Trương Tử An sịt sùi đứng dậy ,còn chưa kịp thủ tiêu thì thấy Hàn Vu Mặc đã bưng đĩa bánh đi vào

Hàn Vu Mặc nhìn thấy hai mắt Trương Tử An đỏ ửng chóp mũi cũng phập phồng , hắn vội vàng chạy lại để đĩa bánh xuống ôm cậu vào lòng, an ủi:” Sao vậy? Đừng khóc.. có ai bắt nạt em sao ? Bảo bối đừng khóc nữa.. ngoan ..nói cho chồng có chuyện gì.. được không?”

Trương Tử An nghẹn ngùi nói:” Tại quyển sách này.. chúng ta đốt nó đi được không?”

Hàn Vu Mặc hôn hôn chán cậu:” Được .. đừng khóc nữa nha.”

Sau đó Trương Tử An thấy Hàn Vu Mặc cầm quyển sách trên tay cậu đi ,còn đánh đánh vài cái để dỗ cậu rồi mới đem đi đốt

Nhìn một loạt động tác dỗ dành trẻ con này Trương Tử An thật lòng cảm thấy… ngu không tả nổi!

Bên kia Tĩnh Chi cũng nhanh chóng xem lướt qua câu chuyện , bà nhìn Hàn Dịch Lâm bên cạnh mình nghẹn ngào nói:” Chúng ta cũng thật độc ác.” Dừng một chút bà lại nói:” Nhất là ông đấy!!!”

Hàn Dịch Lâm:”…”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play