Tề Thiên nhìn thấy sau lưng người phụ nữ trung niên này có mấy người đang đứng, họ đều tỏ vẻ khinh thường nhìn Văn Tố Hoa.
"Tôi nói cho bà biết, chỉ có bấy nhiêu thôi, nếu bà làm được thì làm, làm không được thì cút đi, có rất nhiều người có thể làm được, bởi tôi ghét nhất là những người mới đến, nhiều chuyện là giỏi!"
Người phụ nữ trung niên chửi rủa rồi cùng những người khác đi khỏi đó, để lại Văn Tố Hoa đứng một mình sau cửa bếp.
Tê Thiên vội vàng chạy tới: “Mẹ, chuyện gì xảy ra vậy?”
Khi Văn Tố Hoa nhìn thấy Tề Thiên, trên mặt hiện lên vẻ hoảng sợ, vội vàng quay người nhìn sang một bên nói: "Không sao đâu, mẹ thì xảy ra chuyện gì được."
Chờ mấy giây, Văn Tố Hoa bình tĩnh lại, lại hỏi Tê Thiên: "Sao đột nhiên con lại tới đây?"
Tê Thiên đáp: “Con vừa xong việc ở bên ngoài, nên tới gặp mẹ, mẹ, rốt cuộc có chuyện gì vậy? Con vừa nghe mẹ nói về số lượng thịt gì đó.”
"Không sao đâu." Văn Tố Hoa xua tay: "Chỉ là những người này không mua đủ thịt, toàn mua rau củ, công ty này có rất nhiều nam thanh niên, nếu toàn là rau củ mà không có tí thịt nào thì làm sao mà ăn no được, ngày mai bảo bọn họ mua thêm thịt là được, không có việc gì."
Tê Thiên chắc chắn Văn Tố Hoa có chuyện, nhưng Văn Tố Hoa không muốn nói ra thì Tả Thiên cũng không cách nào ép hỏi, chỉ có thể nói: "Được rồi, mẹ, có chuyện gì thì mẹ phải nói cho con biết đó."
Văn Tố Hoa trợn mắt nhìn Tề Thiên, cười mắng: "Thằng nhãi này, mẹ con cũng đã già rồi, có thể xảy ra chuyện gì được, nhưng còn con kìa, phải cố gắng lên, đừng để người ta thất vọng, được rồi, mẹ đi làm việc đây."
Văn Tố Hoa xoay người đi vào bếp.
Tê Thiên suy nghĩ một chút rồi đi lên tầng cao nhất, nơi có văn phòng của Cố Văn.
Anh gõ cửa đi vào văn phòng, Cố Văn đang bàn giao công việc cho một trợ lý nam, nhìn thấy Tề Thiên đi tới, Cố Văn vội vàng đứng dậy.
Tề Thiên ra hiệu cho Cố Văn cứ làm việc trước, chờ sau khi Cố Văn dặn dò xong công việc, Tê Thiên mới nói với trợ lý của Cố Văn: “Giúp tôi chú ý những chuyện đang xảy ra trong bếp, nếu có mâu thuẫn gì thì lập tức báo cho tôi biết.”
Người trợ lý nhìn Tê Thiên rồi lại nhìn Cố Văn. Cố Văn nói: "Hãy làm như lời cậu Tề nói." Trợ lý gật đầu và rời khỏi văn phòng.
Vừa ra khỏi cửa văn phòng, tên trợ lý nam này bĩu môi lẩm bẩm: "Thứ gì không biết, làm như tôi là trợ lý của anh vậy."
Đây là lần đầu tiên Tê Thiên đến tập đoàn Văn Tôn, cũng là lần đầu tiên trợ lý này gặp Tề Thiên, anh ta không giống như những vệ sĩ riêng của Cố Văn biết Cố Văn kính trọng Tề Thiên đến mức nào.
Anh ta chỉ cho rằng Tê Thiên và Cố Văn có quan hệ bình thường, đối với lời mà Tề Thiên nói, người trợ lý nam này không hề để trong lòng mà phút chốc đã quên mất.
Cố Văn thì đương nhiên không nghĩ tới trợ lý này lại có tâm địa gian xảo như vậy.
Cố Văn pha trà cho Tề Thiên, rồi đưa đến trước mặt anh. "Cậu Tề, vừa lúc tôi có hai việc muốn báo cáo với ngài." Tề Thiên cầm tách trà lên, gật đầu với Cố Văn: "Nói."
Cố Văn đứng trước mặt Tề Thiên, cung kính nói: "Chuyện đầu tiên là tập đoàn Thanh Đằng đã cử một phái đoàn đến Thiên Ngân để khảo sát thị trường, nói là khảo sát, nhưng thực tế họ đã chuẩn bị các mối quan quan hệ và sẽ gia nhập vào thị trường Thiên Ngân bất cứ lúc nào, Thanh Đăng bí mật hỗ trợ Thẩm Bằng Bân, đây là muốn đối đầu trực diện với vợ chưa cưới của ngài, ngài xem tôi có cần phải làm gì không?”
Tề Thiên lắc đầu: “Đông Đường và tập đoàn Thanh Đằng có mối liên hệ thần bí nào đó, hiện tại tôi muốn điều tra một số chuyện về Đông Đường, việc này ông không cần phải tham gia, tôi sẽ tự làm hết thảy.”
Cố Văn gật đầu: “Tôi hiểu rồi, chuyện thứ hai là Vương Dung và Triệu Thành đã đi theo Thẩm Bằng Bân, bọn họ tụ tập một nhóm người nhàn rỗi, ngày nào cũng chặn lối vào Bệnh viện Nhân dân số 2, tôi lo sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chuyện này ngài nói ngài sẽ tự giải quyết, vì vậy tôi..."
Trong mắt Tề Thiên hiện lên vẻ dữ tợn: “Xem ra trí nhớ của hai người này không được tốt lắm, cho tôi biết bọn người Vương Dung hiện tại đang ở đâu.”
Cố Văn trả lời: "Người của tôi đã theo dõi họ, sau khi cuộc họp sáng nay của Thẩm thị kết thúc, họ đã đến biệt thự của Thẩm Bằng Bân."