Thấy cảnh tượng này, những người vốn đang vỗ. tay khen hay lập tức im lặng lại.
Ai nấy đều rút lui nhượng bộ, sợ liên lụy đến bản thân nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Đội trưởng, chúng ta phải làm sao bây giờ, có nên duy tỉ trật tự không?" Một bảo vệ lập tức chạy qua hỏi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Ở Ké Nhà Diêm Vương2.
Cánh Tay Phải Của Ông Trùm Ma Cao3.
Tình Anh Duyên Em4.
Anh Cũng Có Ngày Này=====================================
Sắc mặt Sở Phong vẫn lạnh nhạt, hẳn phất tay nói: "Không cần vội, cứ xem tình hình trước đã rồi nói”
"Với cả, việc lúc nãy tôi bảo anh phân phó các thành viên trong đội lắp lại thiết bị giám sát dưới gầm. bàn, đã chuẩn bị xong chưa?”
"Chuẩn bị xong rồi ạ!"
Bảo vệ gật đầu đáp: "Theo lời dặn của anh, con vít thứ hai ở phía bên phải của tất cả các thiết bị giám sát đều đã được vặn lại”
"Được, bảo các thành viên trong đội chờ thời cơ hành động, cứ đợi mệnh lệnh."
Ngay từ lúc Hồng Thái Bảo tới, hắn đã nhận ra tình hình không ổn lắm.
Hắn đã ở đây từ lâu, chuyện người phụ nữ bị đánh lúc nãy hắn cũng nhìn thấy tận mất, không những không thấy tức giận mà còn thấy hơi may mắn.
Mà những người đàn ông mặc âu phục ở đây hầu hết đầu là người cải trang thành người phục vụ, nhìn
thì trông vô hại, lúc này đây cùng với tiếng ra lệnh của người đàn ông, tất cả họ đều ùn ùn ùa tới, trực giác nói cho hẳn biết, đám người này có gì đó kỳ lạ, có thể là có liên quan tới bữa tiệc đầu tư tối nay.
Cho nên hắn định im lặng theo dõi diễn biến, chờ cơ hội thích hợp thì ra tay.
Huống chỉ, bây giờ hẳn và Diệp Kim Long xảy ra xung đột, với hắn mà nói thì chẳng còn gì tốt hơn.
Để anh ta nếm chút đau khổ cũng tốt.
“Mấy người, mấy người định làm gì hả?”
Nhìn thấy đám người này, trong nháy mắt Diệp Kim Long đã sợ tè ra quần, anh ta vô thức bước lùi lại, hoảng sợ nhìn Hồng Tháo Bảo.
Trình Lan kéo cánh tay Lạc Thi Thi cũng lui về theo.
Lúc này, Hồng Thái Bảo từ từ đứng dậy nhờ sự giúp đỡ của người phụ nữ, anh ta co giãn gân cốt, mãi đến khi thoải mái một chút rồi mới ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Diệp Kim Long, giận dữ quát to: "Con mẹ mày, đánh người phụ nữ của tao thì thôi, lại còn dám đánh tao, hôm nay ông đây không giết chết mày. thì tao làm con mày!"
Cùng với cái phất tay của anh ta, mười mấy người. đàn ông mặc âu phục lao vọt tới chỗ anh ta.
"Này, đồ rác rưới, anh chẳng phải là đội trưởng đội bảo vệ sao?"
"Ở đây có người ngang nhiên gây hỗn loạn, chẳng lẽ anh không định giải quyết à?
Thấy tình hình không ổn, Trình Lan lập tức hét lên với Sở Phong.
Sở Phong bưng chén trà, nhấp một ngụm rồi hờ hững đáp: "Tôi là đội trưởng đội bảo vệ, nhưng tôi không thấy có ai gây hỗn loạn cả.”
"Người phụ nữ của người ta bị ăn đánh, bây giờ muốn đồi lại công bằng, đây là chuyện tranh chấp cá nhân, không nằm trong sự bảo hộ của bảo vệ hiện nay”
"Rác rưởi, anh đang dùng việc công để trả thù riêng!"
Trình Lan bực tức giậm chân, nhưng người của đối phương đã lao tới rồi, nếu không nhanh chóng nghĩ ra cách gì thì cả ba người họ đều sẽ gặp nạn.
Trong tình thế cấp bách, cô ta lập tức quát lên với Hồng Thái Bảo: "Tên đàn ông kia, anh mau cho người của anh lui về đi!"
"Anh có biết ngài Diệp là ai không hả? Anh ấy là cậu cả nhà họ Diệp, một trong ba gia tộc hạng hai hàng đầu, nếu anh dám động đến một cọng tóc gáy của anh ấy thôi, nhà họ Diệp sẽ không bỏ qua cho. anh!"
Nghe vậy, Hồng Thái Bảo cau mày.
Thấy anh ta không nói lời nào, Diệp Kim Long tưởng rằng anh ta đã bị dọa sợ, điều này khiến Diệp. Kim Long vốn đang thấp thỏm trong lòng lập tức phấn khích hét to: "Tao không chỉ là cậu cả nhà họ Diệp, mà cậu tao Hồ Minh Tùng chính là Bí thư trưởng Hội đồng Thương mại thành phố Tây Kinh, tao cảnh cáo mày, tốt nhất là đừng có làm loạn, nếu không mày gánh không nổi đâu!"
“Nhà họ Diệp thì là cái thá gì chứ!”
"Hồ Minh Tùng là con chó nào đấy?"
Đối mặt với sự uy hiếp, người phụ nữ vẫn chống lại, cô ta chỉ vào Hồng Thái Bảo, cất cao giọng nói: "Chồng tao là Hồng Thái Bảo, ai dám khiêu chiến với anh ấy hả?!"
Uỳnh!
Nghe thấy cái tên này, não mọi người đều ong ong, nhìn qua Hồng Thái Bảo mà không thể tin nổi.
"Hồng Thái Bảo? Là cậu cả của nhà họ Hồng đứng đầu trong gia tộc hạng nhất lúc trước đó sao?"
“Chuyện này đáng gớm đó, tuy nói là đã lui khỏi ba vị trí đầu, nhưng dù sao cũng là gia tộc hạng nhất, lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa béo đó!"
"Đúng vậy, tôi nghe nói nhà họ Hồng không chỉ có gia nghiệp lớn, mà còn có rất nhiều mối quan hệ trong thế giới ngầm, muốn giết chết ai cũng chỉ như bóp chết một con kiến thôi!"
"Tôi đang nghĩ sao anh ta kiêu ngạo như thế, thì ra là có gia thế khủng như vậy, vậy thì có khi ngài nhà họ Diệp kia thảm rồi!”
"Hồng Thái Bảo trước đấy rất kiêu ngạo độc tài, không coi ai ra gì, hơn nữa còn là kiểu người có thù tất báo, chuyện này ầm ï lớn như vậy, chỉ sợ già trẻ cả nhà họ Diệp đến đền tội cũng không thể nào làm lửa giận của anh ta lắng xuống được."
"Đáng sợ quá đi mất, ai mà ngờ được anh ta là Hồng Thái Bảo chứ!”
Nghe thấy mọi người bàn luận, sắc mặt Diệp Kim Long bị dọa sợ tái xanh, cơ thể không kìm được mà run rẩy.
Mà Trình Lan vốn đang nghĩ cách nói móc lúc này cũng ngoan ngoãn ngậm miệng lại, trong mắt cô ta, nhà họ Hồng là người có danh vọng cao tới nỗi cô ta không thể leo tới nổi!
Họ có cùng đẳng cấp với nhà họ Vân, chủ bữa. tiệc tối đầu tư tối nay, đối đầu với anh ta chẳng phải là muốn tìm đường chết sao?
Tất cả mọi người có mặt đầu kinh hãi, ai cũng bất ngờ, bao gồm cả Sở Phong.
Chỉ là, điều mà hắn kinh ngạc không phải là tên tuổi gia tộc của đối phương vang dội đến mức nào, mà là vì nó giống với phỏng đoán của hắn.
Người làm loạn bữa tiệc tối đầu tư tối nay lại chính là Hồng Thái Bảo!
Gây ầm ĩ, gà chó không yên.
Lại sử dụng thiết bị giám sát tạo ra một vụ nổ cỡ nhỏ, khiến tất cả mọi người đều sợ hãi bỏ chạy.