Mặc dù Lưu Sắt Sắt đã nói Mao Lương có thể chỉ nhìn nhầm thôi, nhưng Mao Lương khẳng định bản thân không có nhìn nhầm mà, cô ấy để chứng minh còn cố ý bước đến để tìm thử xem sao, nhưng kết quả là chẳng thấy ai cả, Mao Lương liền lầm bầm hai chữ “quái lạ” rồi cũng quay về chỗ của cô.
Khi này, cụ bà nắm lấy tay cô, còn nhẹ nhàng đặt tay lên bụng của cô, nói:
- Đồng Đồng đã mang thai rồi, sau này đi đứng phải cẩn thận hơn, đừng uống đồ mát, cũng đừng chạy nhảy lung tung nữa. Biết chưa hả?
Đừng nói Niên Nhuận Phát ngạc nhiên ngay cả Lưu Sắt Sắt cũng có chút bất ngờ đó. Tuy rằng bây giờ cô đã mang thai đến tháng thứ tư nhưng bụng của cô không có quá lớn, nhìn qua cũng chẳng thể nhận ra cô đang mang thai đâu. Hơn nữa thì gần đây cô không bị thai nghén, nên chắc chắn là sắc mặt rất tốt… Vậy cụ bà làm sao biết cô mang thai chứ!
- Mẹ… Sao mẹ biết con mang thai?
Cụ bà liền đưa tay gõ vào trán của cô một cái, liền cười nói:
- Chó con nhà cô, cô quên nhà ta hành nghề thuốc trung y? Bà già này tuy lớn tuổi chứ không có lú lẫn đâu nhé, mạch tượng của con rõ mồn một như vậy mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT