Buổi tối hôm đó Hồng Khang Lâm đã ở lại Dương gia để ngủ một đêm, nhưng làm gì có chuyện sẽ nằm ngủ thẳng cẳng tới sáng chứ.
Dương Quang Thành chỉ đợi khi nào Lưu Sắt Sắt đã ngủ say thật say là anh liền ngồi dậy rồi chuẩn bị rời giường, đương nhiên trước khi anh rời đi còn không quên hôn nhẹ lên môi của vợ mình một cái, đưa tay chạm nhẹ lên bụng nhỏ của cô một cái, sau đó mới có thể rời giường.
Từ từ bước đến phòng của Hồng Khang Lâm, trực tiếp đi vào bên trong mà không cần ai mời, dựng đầu Hồng Khang Lâm đang ngủ say dậy. Còn chưa kịp để cậu ta hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa là ngay lập tức Dương Quang Thành đã mang theo Hồng Khang Lâm, Thập Nhất và Thập Tam rời khỏi Dương gia.
Gương mặt ngơ ngác còn ngái ngủ của Hồng Khang Lâm cũng nhìn anh đầy khó hiểu, nhưng sau đó nhìn qua hai người đang ngồi ở ghế lái và ghế phụ lái thì cậu ta cũng phải im miệng. Chẳng lẽ nào Dương Quang Thành ghen quá hóa rồ, muốn đem Hồng Khang Lâm diệt khẩu sao?
Mới nghĩ tới đây thôi là mồ hôi mẹ, mồ hôi con của Hồng Khang Lâm đã bắt đầu chảy ròng ròng, chỉ là ăn một bữa cơm của Dương gia thôi mà, sao lại biến cậu ta thành kẻ tội đồ luôn rồi… Biết trước xảy ra chuyện như vậy thì Hồng Khang Lâm đã không nghe theo lời Lưu Sắt Sắt mà ngủ lại qua đêm… Bây giờ có kêu trời cũng không cứu được cậu ta nữa đây nè! Trời ơi, miếng ăn là miếng tồi tàn, mới ăn một miếng mà sắp tanh bành cuộc đời luôn.
- Sắt Sắt đã kể anh nghe cái gì về Nguyễn Ân Thi?
- Hả?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT