Bây giờ ánh mắt người nhà họ Dương nhìn Lưu Sắt Sắt đã thay đổi rồi, cô không những là vàng, là bạc mà hiện tại cô chính là ông trời của Dương gia.
Với chuyện được sủng ái như thế cũng đã làm cho Lưu Sắt Sắt thấy không quen lắm, đặc biệt là Vãn Á Thê, chỉ vừa mới nghe tin con dâu mang thai thôi mà bà ấy đã bỏ bạn, bỏ bè để chạy về nhà trong đêm. Còn chưa kịp nghỉ ngơi là Vãn Á Thê đã đi tìm cô, nắm lấy của cô, nhỏ giọng nói:
- Sắt Sắt, Sắt Sắt, con thấy thế nào rồi? Có khó chịu ở đâu không? Hay để mẹ gọi thêm bác sĩ riêng đến nhà nha? Con có muốn ăn gì không? Hay con thích uống cái gì, mẹ sẽ cho người đi mua ngay lập tức.
Với sự chiều chuộng của một mình Vãn Á Thê thì Lưu Sắt Sắt còn chấp nhận được, nhưng đây không chỉ có bà ấy, ngay cả Dương Quang Thành cũng ở bên cạnh cô rồi lải nhải bên tai rất nhiều chuyện. Nhưng Lưu Sắt Sắt rất thành thật, cô chỉ lắc đầu, nói:
- Bây giờ con rất ổn ạ.
- Sắt Sắt, con đừng có ngại, nói đi, con muốn cái gì thì mẹ cũng có thể cho con mà.
Lưu Sắt Sắt cảm thấy nhà này hình như không bình thường lắm, đặc biệt là mẹ chồng của cô… Mặc dù biết là bà ấy đang quan tâm cô và đứa bé, nhưng bây giờ cũng đã muộn rồi, cô có chút buồn ngủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT