Xuyên Thư Thiên Kim Thật Nữ Phụ Nghịch Tập

Chương 9


4 tháng

trướctiếp

Sau khi thu thập tốt mọi thứ, Mục Dĩ Hạ cũng không có lập tức đi xử lý mấy cây ăn quả kia, mà là lấy phần dược liệu để luyện chế dược tề tăng trưởng dị năng đã chuẩn bị vài ngày ra luyện chế.

Thời điểm thăng cấp dị năng, đều sẽ bộc phát ra dao động dị năng thập phần mãnh liệt.

Sợ là có thể đem căn nhà triệt đơn sơ này làm sập, Mục Dĩ Hạ chỉ có thể ra khỏi tìm một địa phương tương đối trống trải và không dễ dàng bị người phát hiện.

Mục Dĩ Hạ lập tức liền đem phần dược tề tăng trưởng dị năng ra dùng, ở thời điểm cô vừa uống phân dược tề vào nhiệt độ cơ thể cô đột nhiên tăng cao.

Chỉ mới qua một phút ngắn ngủi, nhiệt độ cơ thể cô đã đạt tới 45 độ.

Nếu là người thường, sợ là đã chịu không được dẫn đến tử vong.

Nhưng Mục Dĩ Hạ trừ bỏ bởi vì thân thể đau nhức khó nhịn dẫn tới khuôn mặt có chút vặn vẹo ra thì vẫn là còn sống tốt.

Sau hai giờ, Mục Dĩ Hạ với khuôn mặt trắng bệch bỗng nhiên mở hai mắt.

Cùng lúc đó, một cổ dị năng dao động mà mắt thường vô pháp thấy lấy cô làm trung tâm chợt thổi quét ra bốn phía.

“Oanh ——”

Xung quanh một mảnh cỏ dại cao chừng nửa người, chỉ trong nháy mắt bị nhổ tận gốc biến mất không thấy.

Mục Dĩ Hạ không rảnh lo giờ phút này bản thân đang mồ hôi ướt đẫm đầy chật vật, cẩn thận cảm thụ một chút lực lượng dị năng hồn hậu trong cơ thể, khóe miệng không tự giác cong lên.

Quả nhiên, giống lúc cô ở tinh tế, dị năng trực tiếp đột phá tới dị năng bậc một.

Điều này cho thấy cuối cùng cô đã có năng lực tự bảo về mình. 

Hơn nữa có tầng đảm bảo từ quốc gia, mặc kệ là Diệp gia vẫn là Tiết gia muốn động cô không phải dễ dàng.

Nghĩ vậy, tâm tình Mục Dĩ Hạ càng tốt hơn.

Chỉ cần chờ nhóm trái cây đầu tiên có công hiệu đặc biệt được bán ra là có thể đón cả nhà cha mẹ nuôi nơi này hưởng phúc.

Có cái mục tiêu này, Mục Dĩ Hạ lập tức sức sống tràn đầy bắt đầu công việc.

Mộc hệ dị năng cùng dược tề dinh dưỡng như không cần tiền chuyển vào những cây ăn quả trong vườn. 

Ở lúc Mục Dĩ Hạ đang tràn đầy sức sống làm việc vài ngày sau, người Diệp gia rốt cuộc đã tìm tới cửa.

Cùng kiếp trước giống nhau, người tới tìm cô chỉ mẹ ruột cùng anh hai.

Đến nỗi ba ruột và anh cả của cô, nghe nói là công ty quá bận không thoát thân được, nên không cùng nhau tới đón cô, con gái ruột em gái ruột lưu lạc bên ngoài nhiều năm này được. 

Trên thực tế, căn bản là không đem cô để ở trong lòng thôi.

Rốt cuộc, cô cũng chỉ là đứa con gái có cùng quan hệ huyết thống được nuôi dưỡng ở nông thôn thôi, căn bản không thể giúp Diệp gia mang đến bất cứ lợi ích gì.

Cùng với Diệp Nhã Nhi đã trở thành vị hôn thê của người thừa kế Tiết gia Tiết Cẩm Chu so sánh, đứa con gái ruột là cô cái gì cũng không phải.

Nếu không phải sợ bị người ngoài nghị luận Diệp gia, Diệp gia sợ là căn bản sẽ không nhận cô, đứa con gái không mang được bất kỳ giá trị này về. 

Điểm này, trong kiếp trước Mục Dĩ Hạ đã rõ ràng.

"Khu vườn này còn chưa tới thời gian mở ra, hai vị tháng sau lại quay lại đi.”

Mục Dĩ Hạ cách một cánh cửa sắt làm như căn bản không quen biết mẹ ruột và anh hai mình thập phần xa lạ nói.

Hiện tại cô còn không biết thân thế của chính mình đâu.

Tự nhiên muốn làm bộ không quen biết.

Bằng không, có thể khiến cho người Diệp gia nghi ngờ.

Nhìn bộ dạng Mục Dĩ Hạ cùng mẹ ruột của cô thập phần giống nhau, mẹ cô Kỳ Ngọc Cầm không những không có vui sướng, ngược lại nhịn không được nhíu mày.

Bởi vì lúc này Mục Dĩ Hạ hoàn toàn là một bộ dạng tiêu chuẩn của nhà làm vườn nông thôn, làm Kỳ Ngọc Cầm có chút chướng mắt

Con gái ruột của bà, tự nhiên là một nhà làm vườn chân đất sao.

Nếu để người bên ngoài biết, còn không chừng cười nhạo Diệp gia đâu!

Mà đi bên người bà là Diệp Bác Thụy, lại càng không dấu vết lui lại phía sau, như là sợ sẽ bị lây dính cái gì dơ bẩn vậy.

Mục Dĩ Hạ đem phản ứng của hai người xem ở trong mắt, nhưng vẫn như cũ mặt không đổi sắc.

“Con chính là Mục Dĩ Hạ đi? Chúng ta là đặc biệt tới tìm con.”

Kỳ Ngọc Cầm cố nén mâu thuẫn đối với nữ nhi ruột vào trong lòng đối, tự cho là lộ ra sự hiền lành tươi cười đối Mục Dĩ Hạ nói.

Mục Dĩ Hạ gật gật đầu, vẫn là không có ý mở cửa cho hai người 

" Là tôi, không biết các người tới tìm tôi có chuyện gì? Tôi rất bận, các người nếu không có gì chuyện quan trọng, tôi liền đi trước.”

Dứt lời, Mục Dĩ Hạ liền tính toán xoay người rời đi.

Thái độ này của Mục Dĩ Hạ, không thể nghi ngờ là làm Kỳ Ngọc Cầm và Diệp Bác Thụy không biết làm sao.

“Từ từ!”

Diệp Bác Thụy gắt gao nhíu chặt mày lại, gọi  Mục Dĩ Hạ vừa muốn rời đi lại

 “Chúng ta là người thân của cô, chẳng lẽ cô không nghĩ nhận lại người thân, trở về Diệp gia làm thiên kim tiểu thư của cô?”

Nghe thấy trong giọng nói của Diệp Bác Thụy có sự coi thường, Mục Dĩ Hạ cười, ánh mắt nhìn đối phương giống như là đang xem một bệnh nhân tâm thần.

“Người thân của tôi? Tôi như thế nào lại không quen biết các người? Sẽ không phải là kẻ lừa đảo đi? Cũng đúng, thế đạo này kẻ lừa đảo cũng không ít, giống loại người như các người ăn mặc đẹp đẽ lại giống như cẩu, kẻ lừa đảo làm đủ mọi biện pháp không gì là không thể.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp