Cẩm Tuệ chỉ giả vờ la lên thôi chứ nàng ta đâu có ngu mà la lên như thế kế hoạch của nàng ta sao mà thành công được.

Nàng ta giả vờ thỏ thẻ nói:

"Người là hoàng thượng thật sao, ta không nằm mơ đấy chứ, ta nghĩ rằng cả đời này ta không thể gặp được người nữa rồi ".

Nàng ta liền xà vào lòng hoàng thượng mà khóc rấm rức, giống như có ủy khuất nhiều lắm.

Hoàng thượng nghe giọng nói của nàng ta mà tâm như mềm nhũn, đã từ lâu ông ta không nghe được những lời nói dịu dàng này từ phía phi tần của mình rồi nên tự yên lại cảm thấy tâm mềm đi.

Giọng hoàng thượng nhẹ nhàng nói:

“Nàng nín đi, tại sao đêm khuya lại ra đây ngồi đánh đàn, cung nữ hầu hạ nàng đâu?”

Cẩm Tuệ sụt sịt ngừng khóc nói:

"Thiếp ở cung La Viên ngay gần đây, thời gian này thiếp do buồn chán cũng hay ra đây ngồi đánh đàn, cung nữ thấy thời tiết lạnh nên vừa về lấy áo cho thần thiếp ".

Lúc này hoàng thượng mới kịp nhìn kỹ dung mạo của nàng ta có phần thất thần, thật sự là một nữ nhân quá xinh đẹp.

Lúc này hoàng thượng mới sực nhớ ra là mấy ngày trước mình mới sắc phong một phj tử mới từ Nam quốc nhưng ông cũng không để ý lắm.

Lúc này thân thể liền kề, gió thổi thoang thoảng, một mùi hương nhẹ nhàng lan ra khiến cho tâm trí hoàng thượng có chút không khống chế được.

Từ lâu chuyện phòng the đối với hoàng thượng giống như nhiệm vụ vậy, nhưng cái cảm giác hôm nay thật là lạ, có một ý nghĩ xuyên qua đầu Y mà Y cảm thấy vô cùng hưng phấn, Y nói:

“Ở đây lạnh, nàng đưa ta về cung của nàng đi, tối nay ta sẽ ở lại đây”.

Một ánh mắt tinh ranh lóe lên, vậy là kế hoạch của nàng ta đã thành công, nàng ta vô cùng đắc ý trong lòng liền nhanh chóng đưa hoàng thượng về cung của mình.

Lúc cung nữ nhìn thấy hoàng thượng cũng vô cùng giật mình, hoàng thượng nhanh chóng kéo Cẩm Tuệ vào phòng.

Ở bên ngoài không hiểu sao Y đã không nhịn được chỉ muốn ngay lập tức làm chuyện ấy với nàng, nhưng Cẩm Tuệ làm sao để cho Y được như ý nguyện, nàng liền nói:

"Hoàng thượng người đợi thiếp một chút, thiếp thay đồ chút đã không lại ảnh hưởng đến nhã hứng của người ".

Giọng nói nũng nịu, dáng người gợi cảm khiến cho hoàng thượng say mê, Cẩm Tuệ vội vàng đi lấy số thuốc bột kia để cho một ít vào lư hương, mẫu thân đã nói rồi chỉ cần uống hoặc cho vào lư hương thì nó đều phát huy công dụng tuyệt đối.

Nàng không dám cho nhiều, chỉ bỏ vào một chút thôi, nàng ta nhanh chóng thay một kiện xiêm y mỏng như cánh ve rồi bước đến.

Hoàng thượng lúc này đã bị sắc đẹp và mê hương chi phối, ông ta như con thú hoang lao vào tấn công Cẩm Tuệ.

Nàng ta đắc ý ôm chặt lấy ông ta, trước khi đến đây nàng ta đã được mẫu thân dậy qua một ít kỹ thuật phòng the nhưng dù sao vẫn còn bỡ ngỡ.

Hoàng thượng đã dày dặn kinh nghiệm nên cho nàng ta đêm đầu tiên thật là khó quên.

Khi xong việc cả hai đều khá hài lòng về đối phương, hoàng thượng thì nhờ có sự trợ hứng của mê hương nên vô cùng sung mãn, ông khá hài lòng về vị phi tử này.

Đã từ lâu ông ta không được trải qua việc phòng the hưng phấn đến thế, cả đêm hai người lăn lộn tới gần sáng mới ngủ.

Lúc lên triều tâm trạng hoàng thượng còn khá hưng phấn, còn Cẩm Tuệ thì đã nằm bẹp một chỗ rồi.

Trước khi đi ông ta vẫn không quên dặn cung nữ phải chăm sóc nàng thật tốt.

Vậy là chuyện Cẩm Tuệ đánh đàn mê hoặc hoàng thượng chỉ sau một đêm đã lan rộng hoàng cung, ai ai cũng biết khiến cho mấy vị nương nương vô cùng tức giận nhưng không làm được gì.

Chỉ sau hôm đó chiếu chỉ ban thưởng được ban ra, Cẩm Tuệ được phong là Cẩm phi phong hào Mỹ chuyển về cung Tĩnh Hòa để ở.

Chiếu chỉ ban ra khiến cho tất cả phj tần đều giật mình bởi vì cung Tĩnh Hòa là của Từ phi ở khi trước.

Từ phi là thanh mai trúc mã của hoàng thượng, là sủng phi được phong quang lâu nhất, chính vì lẽ đó nên mới bị ghanh ghét và kết cục bị hại chết.

Hoàng thượng đã vô cùng đau lòng và bỏ trống cung Tĩnh Hòa từ rất lâu, vậy mà không ngờ ả tiện nhân kia đã làm cách gì khiến hoàng thượng lại say mê như thế.

Có lẽ bọn họ đã quá coi thường ả ta rồi, nhìn vẻ ngoài như thế nhưng thực chất lại là hồ ly tinh.

Mặc kệ những lời đàm tiếu bên ngoài, Cẩm Tuệ vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì.

Nàng ta khá hài lòng về chiếu chỉ này, nàng ta đã bỏ quá nhiều công sức như thế, chuyện này là lẽ đương nhiên.

Hoàng thượng biết cung nàng không đủ người nên đã điều thêm cung nữ và nô tài cho nàng để dọn đồ chuyển cung.

Hoàng thượng đang ham mê của lạ làm sao có thể để nàng ta ở cung điện xa xôi và tồi tàn đó được, suy nghĩ một hồi chỉ có cung Tĩnh Hòa là gần với Càn Long điện nhất.

Còn vị Từ phi được coi là thanh mai trúc mã bị hoàng thượng vứt sau đầu lâu rồi, thật đúng là tình cảm đế vương nông không tưởng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play