Hai người cùng nhập phủ cách nhau một tháng nhưng vương gia lại say mê nhan sắc của nàng ta không ngó ngàng gì đến chính thê như nàng khiến cho người trong phủ không đặt vương phi như nàng vào trong mắt.

Cũng may chưa đầy một năm nàng mang thai khiến cho vương gia bắt đầu để ý đến nàng hơn, ai ngờ ả ta cũng không thua kém cùng lúc mang thai với nàng.

Ả càng ngày càng phách lối không coi vương phi như nàng ra gì, luôn tranh giành đồ an thai với nàng, vương gia biết nhưng cũng không can xử vào khiến cho nàng hận vô cùng.

Ai ngờ cùng lúc có thai vậy mà nàng lại hạ sinh tiểu quận vương trước còn nàng ta thì hẳn một tháng sau mới sinh.

Lời đồn trong vương phủ cũng là do nàng tạo nên, nàng muốn nàng ta phải thất sủng, vì cớ gì nàng ta chỉ là một trắc phi mà lại muốn ngang hàng với chính thê như nàng chứ.

La Tường Vân hành lễ với vương gia và vương phi bộ dạng nhìn vô cùng đáng thương khiến cho Dương Ngạo Thiên liền xao lòng.

Vương Phi thấy thế sợ Vương gia mềm lòng liền hỏi đạo sĩ:

"Vậy bây giờ có cách nào để giải hay không?".

Lúc này Vương gia chợt nhớ ra liền quay sang chờ câu trả lời của đạo sĩ:

Ông ta lim dim mắt rồi nói:

"Mệnh cách của quận chúa quá lớn không thể sống ở vương phủ bây giờ chỉ còn cách đưa đi xa như thế vương gia mới không bị sao?".

La Tường Vân mới đến đâu hiểu câu truyện ra sao chỉ nghe thấy đưa đi xa là nàng ta đã sợ hãi rồi.

Nàng ta chỉ là một thứ nữ của phủ thượng thư, từ nhỏ đã bị bắt nạt sống khổ cực ra sao,cũng may nhờ có dung mạo này mới được lọt vào mắt vương gia sống một cuộc sống trong mơ nàng ta cũng chưa hình dung đến.

Bây giờ chỉ vì mệnh cách không tốt của nữ nhi mà nàng ta bị buộc phải rời đi bảo nàng ta phải sống ra sao.

Nàng ta vội nước mắt như mưa, bất chấp hình tượng vội nhào vào lòng vương gia và nói:

"Vương gia người đừng cho thiếp đi, không có vương gia thiếp sống làm sao nổi ".

Nhìn dáng vẻ hoa lê đái vũ của ái thiếp Dương Ngạo Thiên không đành, nhưng nghĩ đến an nguy của chính mình hắn ta từ từ nói:

"Nhưng nha đầu kia lại khắc với ta, ta làm sao mà yên tâm được cơ chứ ".

La Tường Vân vội nói:

"Đạo sĩ chỉ nói quận chúa xung khắc với vương gia thôi chứ thiếp đã nhập phủ hơn một năm nay rồi có chuyện gì đâu cơ chứ".

Dương Ngạo Thiên như bừng tỉnh liền nói:

"Vậy ý nàng là?".

La Tường Vân gật đầu:

"Người đưa quận chúa về thôn trang có nhũ mẫu theo cùng là được, thiếp sẽ ở lại Vương phủ để hầu hạ người ".

Nói rồi nàng ta cọ cọ người mình vào vương gia làm nũng, Vương phi thấy kế hoạch không thành liền sốt sắng nói:

"Quận chúa còn nhỏ như thế, mẫu thân không đi cùng thì làm sao được?".

Lúc này La Tường Vân vội nói:

"Vương Phi thật là, sinh ra đã có bảo mẫu cho bú đâu cần đến mẫu thân như chúng ta chứ ".

Vương phi định nói lại như Dương Ngạo Thiên lại ngăn lại rồi nói:

"Kết thúc ở đây, chỉ mình quận chúa đi thôn trang thôi còn trắc phi thì vẫn ở lại vương phủ hầu hạ ta ".

Vương phi tức giận trong lòng nhưng lại không thể làm gì được, nàng không ngờ La Tường Vân lại không nhân tính đến thế vì hưởng vinh hoa phú quý mà ngay cả con mình cũng không cần.

Thật là uổng công lần này nàng sắp đặt mọi chuyện nhưng lại không đuổi được ả tiện tỳ kia đi.

Như một thánh chỉ vậy, quận chúa sinh ra được ba ngày vì khắc với phụ thân mà bị đưa về thôn trang để sinh sống, ngay cả mặt mũi cũng chưa được phụ thân và mẫu thân nhìn qua, đến cả cái tên vũng không được đặt.

Kể từ đây cuộc đời của tiểu quận chúa Dương Thiên Hoa( được sư phụ của nàng sau này đặt,mà sư phụ là ai đố mọi người biết đó nhé) bắt đầu trải qua.

Khi Nguyệt Lan soi thần thức nhìn thấy nữ nhi của mình dưới nhân gian bị đối xử như thế nàng vô cùng đau lòng, tuy nhiên lại không thể làm gì giúp con được.

Tôn sư đã nói rồi, nữ nhi phải trải qua thì mới thấu hiểu được vạn vật của đất trời như thế mới có thể hoàn thiện được.

Tuy nhiên thấy thê tử thương tâm như thế Mạc Thiên Vũ không đành lòng liền truyền âm cho Cửu Vỹ Hồ đang ngao du ở dưới nhân gian có trách nhiệm dậy dỗ nữ nhi để trở thành một người tài giỏi.

Nữ nhi của thiên đế ông không thể lu mờ được, tôn sư đã nói chỉ cần không can dự vào thôi chứ không nói là không đươc phép dậy dỗ. Còn nữ nhi am hiểu bao nhiêu đó là do thiên phú của con bé không thể trách ông được.

Thế là Cửu Vỹ Hồ đang sống cùng phu quân dưới nhân gian nhận được truyền âm liền vui vẻ nhận nhiệm vụ.

Nhưng bây giờ chưa thế tiếp cận được với quận chúa bởi vì bây giờ nàng còn quá nhỏ, cửu vỹ hồ chỉ có thể ở gần đó và quan sát để bảo vệ nàng thôi chờ nàng lớn một chút nữa rồi tính tiếp.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play