Trưởng khoa Lưu nhìn Trần Dương, nhướng mày: “Là như vậy?”
Trần Dương cầm lấy áo len trên tay thiếu niên quỷ nhét vào tay trưởng khoa Lưu nói: “Đúng, tạm thời nhốt ở trong sân, một khi tìm được công việc thích hợp thì tôi sẽ đưa cậu ấy đi.”
“Nếu là lệ quỷ do các cậu bắt về, muốn xử lý thế nào cũng không cần thông qua tôi. Đợi đến khi xử lý xong viết một bản báo cáo công việc cho tôi là được.” Trưởng khoa Lưu yên lặng nhận lấy áo len, vừa sờ là cảm nhận được, giá thị trường của áo len lông cừu này thế nào cũng phải hai nghìn tệ.
Tình huống nhanh chóng thay đổi, rời khỏi phòng nhân sự, mọi người đồng loạt giơ ngón tay cái với Trần Dương.
“Đổi một cách giải thích mà thôi, thật ra trưởng khoa Lưu vốn không có ý làm khó Tiểu Vệ.” Trần Dương giải thích. Vừa rồi trưởng khoa Lưu không ngừng nói đến quy định, thực ra là đang nhắc nhở bọn họ lợi dụng chỗ hở để chui vào.
“Muốn giúp đỡ sao không nói thẳng ra, cứ nhất định phải quanh đi quẩn lại.” Triệu Phương cảm thấy người như trưởng khoa Lưu sống cực kỳ mệt mỏi.
Mọi người đều gật đầu tán thành, chỉ có Trần Dương coi như hiểu được trưởng khoa Lưu, cương vị trách nhiệm không giống nhau mà. Các cậu không tìm được chỗ hở để chui là bản lĩnh của các cậu, tôi chủ động mở lỗ hổng cho các cậu chui đó là lơ là chức trách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play