Từ sau khi thực hành bị trưởng khoa Lưu làm gián đoạn, Trần Dương cũng không muốn đến Cửu Bộ cho lắm. Hơn nữa, Cửu Bộ cũng không cần quẹt thẻ, Trần Dương không đến cũng không ai nói gì. Vì để tránh việc gặp trưởng khoa Lưu rồi lúng túng, mấy ngày nay anh đều nhận công việc rồi trực tiếp đưa An Niên đi xử lý, sau khi công việc kết thúc thì đưa An Niên đi ăn đi uống. Tuy rằng như vậy trông có vẻ cũng không có gì khác với trước kia, nhưng cảm giác đã hoàn toàn khác nhau.
Đối với An Niên mà nói, chuyện này cũng không giống nhau. Ví dụ như trước đây cô muốn ăn cái gì đều phải do cô tự chủ động nói ra, sau đó anh Trần Dương mới đưa cô đi. Nhưng từ sau khi thực hành, không cần cô chủ động nói ra, anh Trần Dương cũng đã chủ động hỏi cô có muốn đi không. Lúc ở nhà, anh Trần Dương cũng dịu dàng hơn rất nhiều. Ví dụ như bây giờ cô muốn dựa vào lòng anh Trần Dương ngủ, anh Trần Dương không những không giáo dục cô mà lại còn chủ động ôm lấy cô không buông.
Sớm biết sau khi thực hành anh Trần Dương sẽ trở nên như vậy, cô nên thực hiện sớm một chút.
“Anh Trần Dương, bây giờ chúng ta đi đâu?” Ăn bữa sáng xong, Trần Dương lái xe đưa An Niên rời khỏi nhà.
“Anh có người bạn đầu tư vào một bộ phim, cậu ấy cho anh hai tấm vé của buổi ra mắt.” Trần Dương giải thích.
“Chúng ta đi xem phim?” An Niên vui vẻ nói.
“Đúng vậy.” Trần Dương gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT