Từ thành phố Lam Tuyền quay lại nghỉ ngơi vài ngày xong, công việc của hai người dần dần lại khôi phục như bình thường. Buổi tối ra ngoài thu phục vài con ma, ban ngày quay lại viết báo cáo, hai người phân công rõ ràng hợp tác ăn ý.
Hôm nay ánh nắng mặt trời rất tốt, Trần Dương đang ngồi trước máy tính sửa lại báo cáo về công việc của mấy ngày hôm nay, An Niên vẫn nằm trong lòng Trần Dương ngủ nướng. Từ khi từ thành phố Lam Tuyền trở lại, An Niên cực kỳ thích ngủ. Tuy rằng mèo vốn là động vật thích ngủ, nhưng thời gian ngủ trong mấy ngày này của An Niên đã vượt xa so với trước kia.
Vì chuyện này mà Trần Dương lo lắng rất lâu, anh cố ý đi hỏi Bộ trưởng An. Sau khi Bộ trưởng An làm một lượt kiểm tra cho An Niên thì cho ra kết luận: Năng lượng của ma vương ở thành phố Lam Tuyền mà An Niên chiếm đoạt quá lớn, cô vẫn chưa hoàn toàn tiêu hóa hết những năng lượng này, cho nên mới xuất hiện triệu chứng ngủ. Vì vậy triệu chứng ngủ này của An Niên không những thể hiện cơ thể không có vấn đề gì, mà cơ thể còn đang có dấu hiệu tiến hóa, chỉ cần yên tâm nghỉ ngơi là được.
Theo thời gian ngày từng ngày trôi qua, Trần Dương cũng cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của An Niên. Hình dạng mèo của An Niên mấy ngày nay hình như lớn hơn trước đây một chút.
“Tít tít, tít tít.”
Tiếng chuông báo thức bỗng nhiên vang lên đánh thức mèo mun đang ngủ say, mèo mun ngáp một cái rồi ngẩng đầu lên nhìn, đôi mắt màu vàng dưới ánh nắng mặt trời ban trưa trở nên hẹp dài mà trong suốt.
“Đánh thức em à?” Trần Dương đã dùng tốc độ nhanh nhất để tắt chuông báo thức, nhưng vẫn chậm một bước khiến An Niên bị đánh thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play