Tám giờ tối đó, sân bay thành phố Lam Tuyền.
Trần Dương kéo vali, An Niên đi ở đằng trước, một cặp mắt thật to tìm kiếm bóng dáng người nào đó trong dòng người.
“Bên kia, bên kia.” Bỗng nhiên An Niên chỉ vào một chiếc xe jeep mui trần hô lên.
“Em chắc chắn?” Trần Dương nhìn sang, chiếc xe này cực kỳ phách lối, không hề giống tác phong làm việc khiêm tốn, giản dị của Cửu Bộ chút nào (thật ra thì đều là do không có tiền ép). Bên cạnh xe cũng không có ai đứng, không hề giống tới đón người.
“Đúng, bên trên chiếc xe kia có linh khí trôi lơ lửng.” An Niên nói khẳng định.
“…” Được rồi, giới siêu hình học có cách nhận biết người khác biệt.
Hai người đi tới bên cạnh xe mới phát hiện bên trong xe có một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi hoa đang nằm, nhìn tuổi tác người đàn ông cũng xấp xỉ với trưởng khoa Lưu, nhưng phong lưu hào phóng hơn trưởng khoa Lưu, đeo kính râm màu đen, trong miệng cắn một sợi mực khô xé, thấy có người đến gần, cũng không ngồi dậy, chỉ là lười biếng bỏ kính râm xuống nhìn thử, nhìn vào Trần Dương một lúc sau rồi nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play