Âu Thành men theo phương hướng nói chuyện của An Niên nhìn sang bên trái, đoán được có lẽ là Tiểu Đông đi theo mình xuống. Anh ấy lần nữa ngồi đối diện hai người: “Xin lỗi, mới vừa rồi đã thất lễ.”
“Không sao đâu.” Nói xong Trần Dương đưa kính râm của mình cho Âu Thành: “Tiểu Đông cũng cùng tới, vậy chúng ta hãy cùng nhau nói một chút đi.”
Vì vậy sáng sớm, ở bên trong phòng, hai người đàn ông cao lớn đeo kính râm bắt đầu tranh luận kịch liệt.
“Không được.” Ngôn ngữ của Âu Thành quyết liệt: “Một khi sự tồn tại của Tiểu Đông bị Thành Hoàng biết được thì hoàn toàn không có đường sống nữa.”
“Anh Âu, lệ khí trên người Tiểu Đông quá nặng, cho dù anh có cam kết nó sẽ không đả thương người khác, nhưng Cửu Bộ chúng tôi cũng sẽ không mặc kệ.” Trần Dương nói.
“Anh uy hiếp tôi?” Âu Thành lạnh lùng nói.
“Chúng tôi cần gì phải uy hiếp anh? Nếu như chúng tôi thật sự muốn làm gì thì hôm qua lúc Tiểu Đông đến tìm chúng tôi, chúng tôi đã có thể trực tiếp xử lý thằng bé xong rồi.” Trần Dương nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT