Trước kia khi thân phận của An Niên chưa bị bại lộ, hằng ngày hai người ở trong văn phòng đều là Trần Dương đọc tài liệu, An Niên nằm trong ngực Trần Dương ngủ, ngáy, hoặc là rúc trên ghế sô pha nghịch máy tính, ba bữa mỗi ngày đều có Trần Dương ôm đút ăn.
Bây giờ thân phận của An Niên đã bị lộ, toàn bộ phúc lợi ngày xưa đã một đi không trở lại, ngay cả thói quen thỉnh thoảng cọ Trần Dương một chút đều sẽ bị anh đẩy ra trong vòng ba giây, được thêm một câu nhắc nhở của Trần Dương: “Bây giờ cô là người, không thể cọ người ta như mèo được.”
“Ồ.” Mỗi lần nghe xong, An Niên đều sẽ ngoan ngoãn gật đầu. Nhưng mèo là loài động vật rất nhạy cảm, bản năng của mèo nói cho An Niên biết Trần Dương không ghét việc ôm cô, mà chính cô cũng thích nhào vào người Trần Dương, nên là… sao phải bỏ chứ, cứ theo bản năng mà làm.
Mấy cái phúc lợi này đã không còn thì chớ, trong khi đó cô còn mọc thêm một phiền não, đó là nhiều thêm một người giám sát cô học bài để đi thi hai tư trên bảy. Trước kia tuy trưởng khoa Lưu và bố nuôi sẽ thỉnh thoảng dặn dò cô nhưng hai người này đều bề bộn công việc, có học hay không là do cô quyết. Còn hiện giờ không giống, Trần Dương là cộng tác của cô, bọn họ cần phải ở chung với nhau.
Cho nên khi Trần Dương vừa đọc hồ sơ công tác vừa đưa cho cô một quyển <Đại cương nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác>, An Niên cảm giác mình sắp tàn rồi.
“Không thích quyển này sao, vậy đổi sang lịch sử cận đại? Lịch sử cận đại đều là những câu chuyện của lịch sử, cứ coi như đang đọc truyện là được.” Trần Dương thấy sắc mặt An Niên suy sụp, nghĩ cô gái này không thích Mác nên anh đổi sang quyển lịch sử cận đại.
An Niên không thích đọc sách, nhưng cô thấy Trần Dương đang tập trung đọc tài liệu không rảnh để ý đến cô nên cũng chỉ đành cầm sách lên đọc. Dù là Mác hay lịch sử cận đại cô đều không có hứng thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT