Mình chỉ có thể dùng mắt thường để phân biệt xem con nào là An Niên trong hơn một trăm con mèo giống như đúc?
Trần Dương hoàn toàn trợn tròn mắt, những con mèo này là tộc mèo yêu dựa theo dáng vẻ của An Niên sao chép không hề khác biệt, hơn nữa lúc này An Niên hoàn toàn là một con mèo bình thường, mình hoàn toàn không có cách thông qua ngôn ngữ hoặc là hành vi kích thích An Niên để tiến hành phân biệt.
Như vậy cũng tốt hơn so với ném một hạt gạo vào trong thùng gạo, sau đó khuấy lên rồi hỏi anh hạt nào là hạt mới ném vào.
Trần Dương ngồi xổm trước màn sáng, anh quan sát đám mèo hoạt bát hiếu động khắp khe núi, chúng nó có con đang đuổi theo cắn cái đuôi của mình, có con đang nhảy lên bắt bướm, có con trong bụi cỏ gọi tới gọi lui rượt đuổi lẫn nhau, có con dứt khoát tìm nơi có ánh mặt trời ấm áp ngủ nướng.
Đừng nói tìm được An Niên bên trong chúng nó, ngay cả con mèo vừa rồi chạy đi thì giờ nó có quay lại anh cũng không có thể xác định trong đó có phải là con mèo đó nữa hay không.
Thảo nào Miêu Miêu nói xác suất phá bỏ lời nguyền rủa rất thấp, cái này hoàn toàn là không có khả năng.
Chẳng qua, tuy rằng cơ hội thành công rất xa vời, nhưng Trần Dương cũng không phải loại người ngay cả thử một chút cũng không dám. Cho dù kết quả cuối cùng như thế nào, Trần Dương cũng quyết định anh muốn trước khi mặt trời lặn kéo một con mèo tiến vào màn sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT