Mọi người không biết Trần Dương có căng thẳng quá mức hay không, từ đầu đến cuối Trần Dương đều không trả lời dù chỉ là một tin nhắn. Nhưng bọn họ cũng không sốt ruột, dù sao vở kịch này cũng phải hát ở Cửu Bộ, bọn họ chờ xem náo nhiệt là được rồi. Nhưng đợi đi đợi về đến tận lúc buổi trưa lúc chuẩn bị đi ăn cơm, Trần Dương và An Niên vẫn chưa đến Cửu Bộ.
Vì vậy khi ăn trưa bọn họ tụ họp với nhau đang chuẩn bị thảo luận thêm chút nữa thì Bộ trưởng An bỗng nhiên đẩy cửa phòng ăn. Nhìn cả phòng ai nấy đều mặc áo len chỉnh tề như nhau, mặt ông ấy lập tức đen lại.
“Bộ trưởng, ông có muốn ăn cùng không, tôi gọi đồ ăn ngoài cho ông nhé.” Trưởng khoa Lưu chào hỏi.
“Không ăn.” Bộ trưởng An tức giận.
Cơn giận dữ thật là lớn, mọi người đưa mắt nhìn nhau.
“Trần Dương đâu? Không phải tôi đã bảo cậu ta đến báo cáo công việc ở Địa Phủ cho tôi sao? Giờ đã trưa rồi, cậu ta đâu?” Bộ trưởng An hỏi.
“Chắc là... vướng phải chuyện gì đó, để tôi gọi điện hỏi một chút.” Trưởng khoa Lưu nói. “Bảo cậu ta đến đây ngay cho tôi.” Tâm trạng của Bộ trưởng An cực kỳ không tốt, Trần Dương không đến thì thôi đi, ngay cả An Niên cũng không xuất hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play