Sáng hôm sau, khi bọn họ chạm mặt nhau trong lớp tự học buổi sớm, ký ức về thân nhiệt nóng bỏng ngày hôm qua chỉ tựa như ảo giác.
Bùi Chước đi qua đi lại trước chiếc bàn dài, hướng dẫn học sinh nội dung mở rộng.
Một tay anh cầm sách, bước đi chậm rãi thong thả, nhấn nhá rõ ràng vui tai.
“When, in disgrace with fortune and man’s eyes. I all alone beweep my outcast state.”
Khi vận mệnh và ánh mắt người đời ruồng bỏ.
Tôi khóc than cho số phận hẩm hiu.
(Trích trong bản Sonnet 29 của William Shakespeare)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT