"Không được." Mạnh Oánh nhìn bộ dạng thiếu đòn của anh, nhịn không được đáp.
Mặt Hứa Điện xụ lại, anh nghiến răng, xích lại gần cô, Mạnh Oánh lại đột nhiên rút tay về, lui lại hai bước, nói: "Tôi phải đi học, anh về nghỉ ngơi đi."
Nói xong không nhìn anh nữa mà xoay người đi qua đường lớn, trợ lý Hồ Nghiệp đã lái xe tới, dừng ở cửa, Mạnh Oánh đi qua, bởi vì không xe nên cô tăng tốc như chạy bộ, trực tiếp mở cửa xe rồi ngồi vào, Hồ Nghiệp ngồi ở ghế phụ lái, nhìn chiếc màu đen bên kia đường, tối hôm qua ông rất lo lắng.
Nhưng nhìn thấy xe của Hứa Điện từ cửa sổ, có ánh đèn màu quýt nhàn nhạt trong xe, ông đột nhiên cảm thấy yên tâm hơn.
Hứa Điện cùng một giuộc với Chu Dương, nên biết một số kĩ năng dùng súng, ở chỗ này, sở hữu súng là hợp pháp, chủ yếu là sự tự chủ, Hứa Điện là người có sự tự chủ rất mạnh, căn bản không cần lo lắng.
Nhưng nhìn cái dạng này, là nhịn một đêm?
Hồ Nghiệp quay đầu nhìn Mạnh Oánh một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play