Trần Kiều còn tính hỏi lại, hoặc là để Mạnh Ngọc Lâm hỏi thì Mạnh Oánh đã lên tiếng, đánh gãy ý định, nói: "Gần trưa rồi."
"Nên nấu cơm."
Lời chưa ra khỏi miệng đã bị chặn lại, bà quay đầu bất mãn nhìn Mạnh Oánh, nhưng chẳng biết tại sao, lại không giống như trước, không thể trực tiếp mắng cô. Mạnh Ngọc Lâm vội vàng nói: "Đúng, gần trưa rồi, bà. . bà đi mua đồ ăn."
Ông phân phó Trần Kiều.
Thường ngày đều là ông đi mua, thuận tiện để dành chút quỹ đen mua bao thuốc hút cho đỡ ghiền.
"Được, tôi đi mua đồ ăn, Mạnh Oánh, con đi lên sắp xếp phòng cho Hứa Điện, căn phòng ở đầu cầu thang có cái cửa sổ lớn, còn phải quét dọn. . ." Trần Kiều chần chừ một lúc, mắt nhìn Mạnh Tiêu, muốn gọi Mạnh Tiêu giúp một chút, nhưng không bỏ được suy nghĩ vốn có, cuối cùng cũng không mở miệng, nhưng Mạnh Tiêu đã đứng dậy nói: "Con sẽ dọn dẹp phòng ở cho anh rể."
Xưng hô rất có quy củ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play