"Tuy đôi khi xấu tới mức khiến người ta muốn đánh hắn một trận, nhưng phần lớn vẫn rất đáng yêu, ở bên hắn rất vui vẻ! Không giống như ngươi lần nào cũng làm bộ đứng đắn, tử khí âm trầm, tuyệt đối không vuil"

Cửu hoàng tử: "..."

"Cho nên nha, hiện tại ta có sự nghiệp có người thân, có tình yêu, không đi đâu hết, chỉ ở Đại Hạ này! Sư đệ, ngươi dẹp ý nghĩ đó đi, ngươi nhất định sẽ tìm được hạnh phúc của chính mình!"

"Cảm ơn sư tỷ an ủi!"

Cửu hoàng tử lệ rơi đây mặt.

"Được rồi, không nhắc tới những chuyện trong quá khứ nữa! Sư đệ, ngươi khó có thể đến Đại Hạ, sư tỷ ta nhất định phải tận hết nghi thức địa chủ, mời ngươi ăn một bữa! Ngươi muốn ăn cái gì, ta an bài cho ngươi!"

Sài Ngọc Tâm ôm quyền nói.

Cửu hoàng tử che ngực bị thương: "Sư tỷ, ta muốn uống rượu, không say không nghỉ."

Sài Ngọc Tâm sắp xếp tiệc rượu, nhưng lại gọi Lâm Bắc Phàm tới, muốn hóa giải ân oán giữa hai người.

Nhìn dáng vẻ Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm đi tới, Cửu hoàng tử lửa giận tích tụ.

Chẳng qua, nể mặt sư tỷ, hắn không có kích động, mà thở phì phò nói: "Trên tình trường, bản cung thua ngươi! Nhưng trên tửu trường, bản cung nhất định phải uống thắng ngươi!"

Kết quả, sau khi mấy vò rượu ngon đi qua, Lâm Bắc Phàm sắc mặt không đổi, nhưng cửu hoàng tử đã say như chết.

Cửu hoàng tử lờ đờ say sưa nói: "Uống nhiều như vậy, vì sao bản cung lại say, ngươi còn chưa say..."

"Có câu, người gặp hỉ sự tinh thần sảng khoái! Trẫm vừa mới biết, lòng Ngọc Tâm đã sớm thuộc về trẫm, trẫm vô cùng vui vẻ! Vừa vui vẻ, tự nhiên uống không say, ngươi nói có đúng hay không?”

Lâm Bắc Phàm dương dương đắc ý.

Cửu hoàng tử bị tấn công dữ dội, lại uống liên tục mấy chén.

Lâm Bắc Phàm khuyên nhủ: "Đừng uống nữa, bởi vì cái gọi là chân trời nơi nào không có cỏ tươi! Ngọc Tâm không thích ngươi, nhưng vẫn có rất nhiều nữ nhân thích ngươi, chẳng qua là cách ngươi mở ra không đúng mà thôi!"

"Làm sao mở ra được?"

"Đi kỹ viện, thanh lâu, đi câu lan, chỉ cần ngươi móc tiền ra, bảo đảm để cho các nàng yêu thích chết đi sống lại!"

"A" Cửu hoàng tử lại tự rót cho mình mấy chén.

"Không phải là thất tình sao, có cái gì ghê gớm, ai chưa trải qua chứ? Tình cảm trên thế giới, không cách nào ở chung một chỗ với người mình thích mới là trạng thái bình thường! Cho nên, ngươi hãy mau tỉnh lại cho trãm!"

Lâm Bắc Phàm cổ vũ.

Cửu hoàng tử ngẩng đôi mắt mơ hồ: "Lẽ nào... Ngươi cũng từng thất tình?"

Lâm Bắc Phàm lắc đầu, đầy chua chát nói: "Vậy thì không có! Sinh hoạt của trãm thuận buồm xuôi gió, quá ngọt rồi, vốn muốn nếm thử đau khổ của tình yêu, không ngờ tình yêu lại ngọt hơn!"

"Những nữ nhân này đều là thiêu thân lao đầu vào lửa, ba tầng trong ba tầng ngoài vây chật như nêm cối, không cho ta cơ hội thất tình! Loại thống khổ này, ngươi có thể lý giải được không?”

"A"

Cửu hoàng tử lại rót rượu cho mình, say đến bất tỉnh nhân sự.

Sài Ngọc Tâm trừng mắt với Lâm Bắc Phàm: "Ta bảo ngươi tới khuyên hắn chứ không phải bảo ngươi tới khích hắn!"

Lâm Bắc Phàm lẩm bẩm: "Đây gọi là liệu pháp cơn sốc! Vết thương tình của hắn quá nặng, đã tự bạo tự vứt bỏ mình! Chỉ có khiến hắn chịu đủ kích thích, mới có thể dục hỏa trùng sinh, phá kén thành bướm trở về!"

"Nhỡ vẫn không được thì sao?"

"Không sao, lại kích thích mấy lần, cuối cùng nhất định sẽ thành công!"

Sài Ngọc Tâm:

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play