Sau khi nhận được chỉ thị của Lâm Bắc Phàm, tin tức được thu hoạch trúng mùa lớn nhanh chóng truyền khắp thiên hạ.

"Chúng ta năm nay thu hoạch lương thực trúng mùa lớn!"

"Theo đại nhân nói, năm nay chúng ta sản xuất lương thực đủ cho 10 triệu người ăn một năm!"

"Nhiều lương thực như vậy, quá tốt rồi!"

"Trong một năm tới, chúng ta sẽ không thiếu lương thực!"

"Sau này hằng năm đều không thiếu! Bởi vì ta nghe nói, chúng ta còn có rất nhiều đất hoang đều là đất đai màu mỡ, khai phá ra đều có thể trồng trọt lương thực! Sau này, đất đai của Đại Hạ chúng ta đều có thể trồng đầy lương thực, từ nay về sau rời xa đói khát!"

"Bệ hạ vạn tuết Đại Hạ vạn tuết"

Mọi người hoan hô vui mừng, hoan hô nhảy nhót.

Ngược lại, An quốc bên cạnh lại buồn bã thê lương.

Bởi vì lương thực của bọn họ thiếu thốn, hơn nữa còn thiếu rất nhiều, mắt thường cũng có thể thấy được sự nghiêm trọng của nó.

Trong hoàng cung An Quốc, vẻ mặt Hoàng đế An Quốc đắng chát: "Thu hoạch lương thực năm nay thu được bao nhiêu?”

Thượng thư bộ hộ cúi đầu, đầu đầy mồ hôi, run lẩy bẩy nói: "Bệ hạ, lương thực của chúng ta năm nay thu được xx cân!"

"So với năm ngoái thì kém bao nhiêu?”

Hoàng đế An quốc hỏi.

"Cái này..."

Hộ bộ Thượng thư vô cùng do dự.

Ánh mắt hoàng đế An quốc nghiêm nghị: "Ngươi cứ trả lời theo đúng sự thật, không được lừa gạt, nếu không

trẫm sẽ trị tội ngươi!"

"Vâng, bệ hạ! Lương thực của chúng ta năm nay thu hoạch lương thực giảm 70%!"

Hoàng đế An quốc kinh hãi tới biến sắc: "Cái gì? Giảm tới bảy phần mười?"

Mặc dù sớm biết sẽ giảm sản lượng, nhưng không nghĩ tới lại nghiêm trọng như vậy.

Quốc gia của bọn họ vốn là vùng đất căn cỗi, địa phương có thể trồng trọt lương thực không nhiều lắm.

Lương thực sản xuất hàng năm, chỉ có thể miễn cưỡng nuôi sống cả nước.

Nhưng bây giờ, lại giảm đến bảy phần mười!

Chuyện này có nghĩa là, bảy phần dân chúng trong nước đều sẽ chịu đói!

Tình huống này quá nghiêm trọng!

Nếu như không giải quyết vấn đề cơm nước của dân chúng, như vậy sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng!

Có thể sẽ uy hiếp chính quyền của hẳn, vì vậy mà mất nước!

Hoàng đế An quốc càng nghĩ sắc mặt càng trắng bệch, vội vàng hỏi: "Hiện tại chúng ta còn bao nhiêu lương thực?"

"Bệ hạ, chúng ta đã không còn bao nhiêu lương thực rồi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play