Trước kia chỉ cảm thấy, một cái túi da đẹp như vậy mọc trên người hôn quân, thật sự là ông trời bị mù mắt.

Hiện tại chỉ cảm thấy mắt ông trời không mù, mình mù, nhìn lầm rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại, lại nghĩ tới sau này, nếu như hắn thật sự báo thù giúp mình, có phải mình nên hiến thân cho hắn hay không?

Sắc mặt Bạch Trúc ửng đỏ, phát hiện mình không có kháng cự như trước!

"Nhưng bệ hạ, bên ngoài có rất nhiều người nói ngài là hôn quân..."

"Không cần để ý!"

Lâm Bắc Phàm cười nhạt một tiếng: "Người hiểu ta thì cùng lo lắng cho ta, người không hiểu ta thì cần gì? Để bọn họ nói đi, dù sao trẫm cũng sẽ không mất một sợi tóc đâu!"

Hai cô gái lại bái phục lần nữa!

Tin tức Lâm Bắc Phàm muốn thu thập rượu ngon món ngon, nhanh chóng truyền khắp thiên hạ.

"Khá lắm, sau khi hôn quân giày vò xong xuôi, hiện tại bắt đầu giày vò mỹ thực ngon rồi!"

"Muốn thu thập rượu ngon món ngon trong thiên hạ cho hắn hưởng thụ, kiêu ngạo xa xỉ như thế, phí công dân tốn tiền như thế, uổng làm nhân quân!"

"Hắn vốn chính là hôn quân, làm ra chuyện như vậy cũng không có gì ngạc nhiên cải!"

"Tính nết đến chết không thay đổi, không ngừng làm bậy, ta bây giờ chờ xem hắn khi nào xong đời!"

Rất nhiều người châm chọc khiêu khích, công kích mãnh liệt.

Nhưng, rất nhiều dân chúng lại vô cùng động tâm.

"Bệ hạ muốn thu thập rượu ngon và thức ăn ngon trong thiên hại"

"Chỉ cần dâng ra rượu ngon hoặc là đồ ăn mới mà bệ hạ thích, thì sẽ được ban thưởng một trăm lượng bạc, tương đương với bốn căn nhà xi măng!"

"Nếu như dâng phương pháp sản xuất, còn có treo. thưởng một ngàn lượng!"

"Cuối cùng còn có cơ hội làm quan..."

Đối với bách tính mà nói, đây quả thực là một cái bánh từ trên trời rớt xuống.

Ai mà không biết nấu ăn, ai mà không biết mấy món ăn riêng?

Nếu như đồ ăn mà mình làm ra khiến bệ hạ hài lòng, vậy thì trực tiếp một bước lên trời, trở thành người trên người rồi!

Vì vậy, rất nhiều dân chúng hành động, báo danh tham gia.

Trong dân gian còn dâng lên một luồng phong trào. làm món ăn ngon.

Sau khi mọi người làm việc một ngày, không phải nghỉ ngơi mà là nghiên cứu xào rau và cất rượu, tranh thủ khiến Lâm Bắc Phàm hài lòng.

Rất nhiều nồi ngói, nồi niêu xoong chảo đều vì vậy mà bán đứt, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cũng rất nhanh chóng được bán hết.

Cuối cùng, bởi vì người báo danh quá nhiều, cho nên Lâm Bắc Phàm quyết định tổ chức một đại hội mỹ thực.

Trước tiên để cho người bên dưới tiến hành tuyển chọn, chọn ra 100 loại thức ăn và 10 loại rượu ngon tiến vào trong đại hội mỹ thực cho hắn thưởng thức.

Lâm Bắc Phàm phát hiện, Lý Lâm Phủ rất hứng thú với những chuyện này, vì n giao việc này cho hắn.

"Ái khanh, làm tốt nhé! Việc này làm thỏa đáng rồi, trãm sẽ ban thưởng hậu hĩnh!"

Lâm Bắc Phàm động viên.

"Vâng, bệ hạ, vi thần nhất định không phụ kỳ vọng của ngài!" . ngôn tình tổng tài

Lý Lâm Phủ đại hỉ, vỗ ngực cam đoan.

Sau khi nhận được sự ủng hộ của Lâm Bắc Phàm, Lý Lâm Phủ hăng hái mười phần, bắt đầu hấp tấp tổ chức.

Mà đại hội mỹ thực lần này đã hấp dẫn sự chú ý của đầu bếp toàn quốc, tất cả mọi người đều kích động hẳn lên.

Đây chính là cơ hội để dương danh lập vạn đấy!

Nếu như mình trúng tuyển mỹ thực đại hội, cũng tương đương với lộ mặt trước mặt toàn quốc dân chúng, mình và đồ ăn mình làm ra đều sẽ nổi danh.

Đã có danh tiếng, kiếm tiền còn không dễ sao?

Hơn nữa, còn có cơ hội được bệ hạ thưởng thức, không chỉ có tiền thưởng phong phú mà còn có cơ hội làm quan, nói chung, chỗ tốt rất nhiều!

Vì vậy, càng có nhiều người báo danh tham gia!

Vốn đại hội mỹ thực này chỉ vì thỏa mãn ham muốn ăn uống của Lâm Bắc Phàm, thế mà lại biến thành một thịnh hội có tính toàn quốc.

Thậm chí còn hấp dẫn rất nhiều đầu bếp quốc gia khác tới tham gia.

Mọi người tụ tập dưới một mái nhà, mỗi người đều thể hiện thần thông, hy vọng có thể đánh vào sâu trong đại hội, thắng được cơ hội lộ mặt.

Trải qua hơn nửa tháng tuyển chọn, Lý Lâm Phủ rốt cuộc chọn ra 100 món ăn mới cùng 10 loại rượu ngon tiến vào trong đại hội mỹ thực, để Lâm Bắc Phàm nhấm nháp.

Vào ngày đại hội mỹ thực, dân chúng tụ tập, người người tấp nập.

Lâm Bắc Phàm ngồi trên ghế rồng, đối mặt với đầu bếp và dân chúng các nơi chạy tới.

"Bởi vì có câu là, dân lấy thức ăn làm đầu!"

"Đối với dân chúng mà nói, ăn cơm là việc lớn hàng đầu, không chỉ phải ăn no, đồng thời còn phải ăn thật ngon! Trẫm cũng vô cùng thích mỹ thực, cho nên mới bỏ ra số tiền lớn để thu thập rượu ngon món ngon nhất thiên hạ, và tổ chức đại hội mỹ thực đầu tiên của Đại Hại"

"Nếu đại hội mỹ thực làm không tệ, sau này hàng năm đều sẽ tổ chức một lần, hi vọng mọi người vui vẻ tham gial"

"Được rồi, không nói nhiều nữa, bắt đầu thưởng thức đi!"

Sau khi nói xong, đạo đồ ăn thứ nhất trình lên.

Lâm Bắc Phàm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc, hoang mang.

Bởi vì, kiếp trước hän đã từng ăn thứ này.

Đầu bếp đứng ở một bên vội vàng giải thích: "Bệ hạ, đây là tiểu nhân đánh thành bột phấn, sau đó dùng nước hầm thành hồ, lại qua bốc hơi liền biến thành bánh, lại gói thịt làm thành! Mùi vị cực kỳ ngon, mềm mại không dính răng! Mời bệ hạ nếm thử!"

Lâm Bắc Phàm nở nụ cười: "Trãm thấy thứ này cuộn tròn như ruột, không bằng gọi là bánh cuốn đi!"

Đầu bếp mừng như điên: "Tạ ơn bệ hạ đã ban tên!"

Có Hoàng đế đặt tên, món ăn này cũng coi như là đánh ra danh tiếng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play