Ba tuần nhanh chóng kết thúc, thời gian huấn luyện cũng chấm dứt, hôm nay pà ngày cuối cùng trước khi bắt đầu xuất chiến, Phó An đã cho các binh sĩ được nghỉ ngơi một bữa, ăn uống thoải mái, đối với anh mà nói mỗi lần rời khỏi tinh cầu Kalex đối với các chiến sĩ có thể là lần cuối cùng vì nhiều năm qua cũng không ít người đã hi sinh trong cuộc chiến với tinh tặc, vì vậy mà trước ngày xuất chiến, Phó An luôn cho các binh sĩ được thoải mái ăn uống và nghỉ ngơi một ngày
Vĩnh Triệu Minh lúc này đang cùng Vĩnh Triệu Văn và Vĩnh tướng bàn chuyện, lần này bọn họ đi giải quyết sinh vật không gian có nguy cơ tấn công các tinh cầu nhằm cướp năng lượng trên các tinh cầu nhưng khi trở về thì thời gian bầu chọn lại vị trí đại tướng quân cũng đến
“Minh, lần này con đi nhất định phải cẩn thận, đừng khinh xuất, những chuyện còn lại ở đây cha và anh hai con sẽ có cách xử trí”
Vĩnh Triệu Minh gật đầu
“Cha, người không còn lo lắng cho con, con nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ”
Vĩnh lão tướng nhìn con trai út sau đó đưa cho anh một món đồ
“Đây là dây chuyền mà năm đó cha tặng cho ba nhỏ của hai con, bây giờ giao lại cho con, sau này nhớ mang nó cho Phó tổng chỉ huy, cậu ấy là một đứa trẻ tốt”
Vĩnh Triệu Minh nhận lấy dây chuyền, lại nghĩ đến lúc có thể đeo cho Phó An, hắn cảm thấy bản thân lại có thêm động lực chiến đấu
“Chuyện ở tinh cầu Kalex, anh và cha sẽ cố gắng xử lí, nhờ những dữ liệu của phó chỉ huy Bạch mà anh đã có thêm tư liệu cần thiết rồi”
Bạch Cận đã trao đổi những tài liệu nghiên cứu về biến dị không khí trên tinh cầu Kalex cùng với nguồn năng lượng ngầm ẩn sâu trong vỏ tinh cầu, điều này khiến cho Vĩnh Triệu Văn có thể thiết phục những gia tộc khác về việc không nên di dời khỏi tinh cầu Kalex nếu không tương lai bọn họ chắc chắn sẽ phải hối hận
Lúc này Bạch Cận và Phó An hai người đang trở về nhà của Phó An một chuyến, trước khi bắt đầu một nhiệm vụ mới, mặc dù đây không được xem là nhà thật sự của anh, nhưng Phó An vẫn muốn trở về, về nhìn quanh một lât rồi rời đi
“Sau này có lẽ sẽ bán nơi này đi”
Phó An nói, Bạch Cận khá bất ngờ liền nhìn anh
“Sao vậy, đừng nói cầu muốn trở về nơi đó đấy, Phó An suy nghĩ thật kỹ, chỉ cần cậu đi đâu tôi liền theo cậu đi nơi đó”
Phó An khẽ gật đầu . T𝗿u𝘆ện chính ở ﹟ TR𝑼M TR𝑼𝖸Ệ𝘕.𝘷n ﹟
“Sau nhiệm vụ này. Tôi sẽ trở về, cũng đã đến lúc rồi, dù như thế nào cũng không cho Triệu gia đánh chủ ý của bọn họ lên những gì người đó đã để lại, Triệu Quang không xứng, Triệu Tài càng không xứng”
Ánh mắt của Phó An chứa đầy sự căm phẫn không che giấu, Bạch Cận biết rõ điều này, hắn chọn đi theo anh nhiều năm như vậy cũng biết được Phó An hận Triệu gia nhiều như thế nào, chỉ là chưa có cơ hội để lật đổ Triệu gia nhưng bây giờ cơ hội đã đến trước mắt, cùng Vĩnh gia đối đầu Triệu gia vẫn tốt hơn một mình Phó An đối đầu
“Được, sau khi xong nhiệm vụ tôi liền cho người chuẩn bị tàu, chúng ta trở về nhà của cậu”
Hai người nhìn ngắm ngôi nhà một lần cuối, Phó An giao việc bán lại ngôi nhà này cho Bạch Cận giải quyết
Ngày xuất chiến cũng đến, hai chiến hạm sẵn sàng xuất phát, Phó An và Vĩnh Triệu Minh cùng đầu thanh hô to
“XUẤT CHIẾN”
Hai chiến hạm khởi động, sau đó liền rời khỏi tinh cầu Kalex, Vĩnh Triệu Văn và Vĩnh lão tướng ở bên dưới nhìn hai chiến hạm dần bay ra khỏi tinh cầu, mong là lần này bọn họ đều sẽ bình an trở về
Hai chiến hạm đã rời khỏi tinh cầu Kalex, tiến thẳng đến vị trí đã được đánh dấu, đó là nơi tín hiệu tàu do thám lần cuối cùng truyền tin về. Vì không gian xảy ra biến động bọn họ không thể sử dụng bước nhảy không gian, lộ trình có lẽ sẽ chậm hơn những gì dự tính một chút
Khoảng thời gian này, Vĩnh Triệu Minh và Phó An chỉ nhìn nhau qua màn hình, vì bây giờ vẫn đang trọng trạng thái chiến đấu, chiến hạm cần chỉ huy phải luôn ở trên tàu cho nên hai chỉ huy chỉ có thể liên lạc qua màn hình để nói chuyện
Vĩnh Triệu Minh chỉ lên vị trí số liệu được đánh dấu trên màn hình
“Vị trí này là lần cuối tàu do thám phát ra tín hiệu, khi chúng ta đến vị trí này cả hai chiến hạm đều vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, quét toàn diện bề mặt sẽ được khởi động”
Phó An đồng tình
“Có thể chúng ta sẽ không gặp sinh vật không gian ở đúng vị trí đó vì chắc chắn chúng sẽ di chuyển, nếu được bật máy quét khi chúng ta đến vị trí này cũng được”
Phó An chỉ lên màn hình, Vĩnh Triệu Minh gật đầu, hắn tin vào trực giác tốt của Phó An
“Vẫn nên nhớ, nếu có sinh vật cấp S xuất hiện, không được tự mình chiến đấu, tổng chỉ huy Phó, tôi nhắc nhở cậu một chút, đừng tự mình chiến đấu”
Vĩnh Triệu Minh nhớ như in trong phòng mô phỏng, Phó An vậy mà liều mạng không đợi trợ giúp của những người khác mà lao đầu vào đánh với sinh vật cấp S, kết quả chỉ một đòn của sinh vật cấp S đã khiến cơ giáp của anh hư hại phân nửa, nếu thật sự ngoài đời Phó An nhất định sẽ được xác định chết không cứu được
Lần đó khi Phó An bước ra ngoài Vĩnh Triệu Minh đã nổi giận mà mắng anh, bảo anh liều mạng không suy nghĩ, đưa bản thân vào tình thế nguy hiểm trong khi bản thân là một chỉ huy, hiểu rõ một chiến hạm nếu như không có chỉ huy liền được tính là thua cuộc không cần tiếp tục chiến đấu, vậy mà Phó An không hề suy nghĩ một chút nào
Sau ngày hôm đó hai người ba ngày không nói chuyện với nhau, rốt cuộc Vĩnh Triệu Văn phải đứng ra nói chuyện với cả hai người, Phó An không phải là giận dỗi hay cái gì, anh không phải trẻ nhỏ mà giận giỏi những quả thật lúc đó Phó An đã nhìn ra được điểm yếu của nó, anh muốn tấn công giải quyết triệt để nhanh chóng, chỉ là không nghĩ đến việc tốc độ của sinn vật cấp S nhanh như vậy, anh biết nếu như đó không phải là mô phỏng mà ngoài đời thì anh đã có khả năng chết từ lâu rồi. Vĩnh Triệu Minh tức giận cũng có đúng chứ không sai, chỉ là anh muốn bọn họ khi bình tĩnh sẽ nói chuyện với nhau chứ không phải lúc tức giận
Trở lại với thực tại, Phó An sau lần đó cũng đã bày tỏ với Vĩnh Triệu Minh về việc này, hai người giảng hoà nhưng Vĩnh Triệu Minh luôn nhắc đến chuyện này khiến anh đau cả đầu, anh biết hậu quả của hành động sốc nổi không suy tính cho nên anh sẽ không hành động độc lập như vậy nữa