Ngoài những tay đấm phụ trách vận chuyển người bị thương và bảo vệ họ ra, số công nhân còn lại sẽ chịu trách nhiệm dọn dẹp hiện trường. Dù sao, nếu để người của đoàn thanh tra Hoa Hạ đến phát hiện ra nhiều máu và dấu vết đánh nhau thì cũng không dễ ăn nói.
Tiêu Nhã đi dặn dò công việc xong liền bước tới cạnh Lâm Hàn, nói: "Yên tâm đi, bọn họ đều là do tôi dìu dắt, rất đáng tin tưởng, giao cho bọn họ không sao đâu. Giờ chúng ta đi gặp mấy liên minh hả? À đúng rồi, chúng ta đi đến nhà nào trước đây?"
"Đến nhà họ Khương trước đi", Lâm Hàn đáp.
Tiêu Nhã gật đầu, đương nhiên không cảm thấy gì.
Mà Lâm Hàn lại có chút chờ mong, không biết người nhà họ Khương, đặc biệt là Khương Thư Nhai, khi nhìn thấy anh sẽ có vẻ mặt như thế nào nhỉ?
Sau đó, Lâm Hàn bèn dẫn theo những cao thủ còn lại của cả hai bên đi đến nhà họ Khương.
Cùng lúc đó, trong căn phòng họp bí mật dưới lòng đất nhà chính nhà họ Chu, các gia chủ của gia tộc trong liên minh đều ngồi ở đây, đa số đều thức trắng đêm.
Tối hôm qua, bên nhà họ Tiêu đột nhiên xuất hiện nhiều người như thế, bọn họ đều hơi lo lắng, nên vội vàng cử quân chi viện đi.
Nhưng mà sau khi cử chi viện đi lại bặt vô âm tín, họ lại vội cử thêm người đến điều tra, có điều, đến giờ vẫn chẳng có tin tức gì.
Lúc này, trời vừa sáng, người đi điều tra cũng trở về.
"Không xong rồi, các gia chủ ơi, tối hôm qua khi tôi tới hầm mỏ nhà họ Tiêu, vừa hay gặp phải những cao thủ của họ đi ra khỏi quặng số 1. Lúc ấy, bọn họ đã càn quét sạch toàn bộ những cao thủ của liên minh đang ẩn núp bên trong, và cả quân chi viện của chúng ta nữa!", người trở về vội vàng báo cáo.
"Cái gì?"
Mấy gia chủ nhìn nhau, sắc mặt đều thay đổi hẳn.
Hầm mỏ số 1 kia là hầm quan trọng nhất của nhà họ Tiêu, nên đương nhiên liên minh bọn họ cũng bỏ ra nhiều vốn liếng nhất, trực tiếp cử số đông cao thủ ẩn núp bên trong, mà những cao thủ ấy đều thuộc hàng đầu.
Nhưng giờ, những cao thủ tinh anh nhất ấy và cao thủ trong quân chi viện đều bị giết chết hết?
Nhiều cao thủ như vậy mà cũng bị giết sạch, vậy thì các hầm mỏ khác cũng sẽ không ngoại lệ, chắc chắn đã bị càn quét sạch không sớm thì muộn thôi.
Ông chủ nhà họ Chu - Chu Thiên là một người đàn ông trung niên mặt mày nghiêm nghị, nhưng lúc này cũng lộ ra vẻ hoảng loạn.
"Rầm!", Chu Thiên đập bàn đứng dậy, chỉ vào người trở về báo cáo chửi: "Nhóc con, mày có điều tra rõ ràng không đấy? Nếu mà sai thì có biết hậu quả sẽ là gì không!"
"Ông chủ!", người đi điều tra lập tức sợ tới nhũn cả chân, vội nói: "Ông chủ, tôi cũng không dám tin mà, nên đã liều mạng đến gần để quan sát cho rõ, thậm chí còn tìm cơ hội lẻn vào hầm mỏ số 1. Tại đáy hầm, toàn bộ xác chết của cao thủ liên minh ẩn núp bên trong và quân chi viện đều chất đầy ở đó, và chẳng có một ai may mắn thoát chết! Đó cũng là lý do tại sao tôi về trễ, mất rất nhiều thời gian để đi xuống quặng số 1".
Mấy gia chủ nghe vậy, vốn dĩ còn nuôi một tia hy vọng, giờ lại tan thành mây khói.
Trong hầm mỏ số 1 ẩn núp nhiều tinh anh như vậy, cộng với số đông cao thủ đến chi viện, thế mà nhà họ Tiêu vẫn giết sạch được. Vậy thì các cao thủ núp trong những hầm mỏ khác đương nhiên cũng chẳng thoát nổi.
"Tiêu rồi tiêu rồi, lẽ nào những cao thủ của liên minh chúng ta đều chết hết bên trong đó rồi ư?"
"Đấy chính là toàn bộ cao thủ của thế gia chúng tôi đó, nếu chết sạch thì nhà chúng tôi cũng coi như xong!"
"Lo gì? Chết thì chết thôi, lẽ nào gia tộc bọn tôi không thế chắc? Ai mà ngờ được chứ? Ai biết bên nhà họ Tiêu lại đột nhiên lòi ra một tên Lâm Hàn, còn dẫn theo nhiều người như thế đến giúp bọn họ chứ".
"Đúng vậy, giờ ván đã đóng thuyền rồi, nếu việc đã xảy ra thì chúng ta cũng đừng ngồi đây oán giận nữa, nghĩ cách giải quyết mới là điều gấp rút ngay lúc này".
"Thực ra cũng không cần phải sốt ruột, dù nhà họ Tiêu có thể quét sạch tất cả cao thủ núp trong hầm thì cũng chẳng kịp nữa. Sáng nay, đoàn thanh tra của thành phố Thiên Kinh sẽ xuống, một khi họ đến điều tra thì nhà họ Tiêu cũng toang thôi!"
"Đúng thế, dù bọn họ có quét sạch hết toàn bộ cao thủ của chúng ta thì cũng vậy thôi, còn nhiều máy móc và thuốc nổ vậy, bọn họ căn bản là không kịp xử lý!"