“Tôi có một điều kiện, thù lao 100 tỷ”, Lâm Hàn nhìn Tiêu Nhã, bình thản nói.

Nghe vậy, Tiêu Nhã ngớ ra.

100 tỷ có nhiều không? Rất nhiều, nhưng đối với nhà họ Tiêu mà nói vẫn ổn, so với nguy cơ trước mặt của nhà họ Tiêu thì chẳng đáng là gì.

Tiêu Nhã nhìn Lâm Hàn có chút nghi hoặc. 100 tỷ tiền thù lao đề Lâm Hàn giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu thì đúng là quá ít. Cho dù Lâm Hàn có đề ra nhiều điều kiện hơn nữa, chỉ cần Tiêu Nhã có khả năng làm thì nhất định sẽ đồng ý. Dù sao, nếu lần này Lâm Hàn không ra tay giúp đỡ thì chắc chắn nhà họ Tiêu sẽ bị xoá sổ.

Nhưng Lâm Hàn không nói gì, chỉ có mỗi điều kiện tiền thù lao là 100 tỷ thôi.

Tiêu Nhã vốn là một thiên tài kinh doanh, vô cùng thông minh nên suy nghĩ rất nhanh.

Ngay từ khi đến nhà họ Tiêu, còn dẫn theo nhiều cao thủ như vậy là vì Lâm Hàn muốn giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu để vượt qua nguy cơ lần này.

Anh dẫn theo nhiều cao thủ tới đây như vậy không phải đến để đánh nhau với Tiêu Hoa Bân và cao thủ nhà họ Tiêu mà là muốn sau khi bàn bạc xong, anh sẽ lập tức hành động. Cho dù hiện giờ đã có thêm thời gian một ngày nhưng đang trong tình cảnh khó khăn, anh buộc phải tranh thủ thời gian.

Cũng có nghĩa, ý định ngay từ ban đầu của Lâm Hàn là giúp đỡ cô ấy, giúp đỡ nhà họ Tiêu.

Nhưng vì một loạt chuyện phát sinh sau đó, Lâm Hàn mới đưa ra điều kiện.

Chẳng mấy chốc, Tiêu Nhã đã nghĩ thông, Lâm Hàn dường như đang dùng cách này để giúp mình. Nếu như anh trực tiếp giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu thì sau khi giải quyết được nguy cơ lần này, có thể Tiêu Nhã vẫn sẽ rơi vào tình cảnh không có tiếng nói khi ở trong nhà họ Tiêu.

Sau khi trải qua những chuyện vừa rồi, đợi sau khi giải quyết được vấn đề liên minh hai gia tộc Khương, Chu, mọi người trong nhà họ Tiêu đều sẽ tín nhiệm Tiêu Nhã, có khi đến cả bản thân Tiêu Hoa Bân cũng phải nhận thức được lỗi sai của mình, sau này không dám can thiệp vào chuyện của Tiêu Nhã nữa, để yên cho cô ấy chính thức trở thành người thừa kế nhà họ Tiêu, làm chủ của nhà họ Tiêu.

Đột nhiên, Tiêu Nhã cảm thấy rất cảm động trong lòng, không biết nên cảm ơn Lâm Hàn thế nào.

Lâm Hàn thấy Tiêu Nhã không lên tiếng, đoán được người thông minh như cô ấy đã biết mục đích những chuyện mình làm, nói đùa: “Sao thế, Tiêu Nhã, nãy giờ cô không lên tiếng, không tỏ thái độ gì, muốn từ chối điều kiện của tôi hả?”

Tiêu Nhã bừng tỉnh, cười nói với Lâm Hàn: “Sao lại không đồng ý chứ! Bây giờ tôi lập tức bảo người chuyển 100 tỷ cho anh, sau đó chúng ta nhanh chóng bàn bạc cách đối phó cụ thể với liên minh hai gia tộc Khương, Chu”.

Tiêu Nhã hiểu, chuyện quan trọng bây giờ là đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu, dù sao thời gian cấp bách, đợi sau khi đối phó xong liên minh hai gia tộc Khương, Chu, giải quyết nguy cơ trước mắt của nhà họ Tiêu rồi Tiêu Nhã sẽ cẩn thận cảm ơn Lâm Hàn.

Tiêu Nhã nhanh chóng tìm bác Phúc, bảo bác ấy chuyển cho Lâm Hàn 100 tỷ.

100 tỷ không phải con số nhỏ, nhưng bác Phúc rất tin tưởng Tiêu Nhã, biết rõ Tiêu Nhã không thể làm bừa nên chẳng hỏi gì nhiều, lập tức cho người đi làm.

Vài phút sau, Lâm Hàn nhận được tin nhắn, anh cúi xuống nhìn, tài khoản của mình được chuyển 100 tỷ.

“Tôi nhận được tiền rồi. Cô mau ngồi xuống, chúng ta nhanh chóng bắt đầu bàn bạc kế hoạch”, Lâm Hàn chỉ vào chiếc ghế cạnh mình, nói.

Nghe vậy, tâm trạng của Tiêu Nhã bỗng tốt hơn nhiều. vội vã ngồi xuống, sau đó bắt đầu bàn bạc kế sách.

Lâm Hàn bắt đầu: “Trước khi bàn bạc, tôi thông báo cho cô biết một chuyện. Không rõ cô có biết, trước khi tôi tới nhà họ Tiêu, tôi đã cho người bí mật điều tra về quặng mỏ của nhà họ Tiêu, bất động sản của nhà họ Chu và nhà họ Khương nữa. Chúng tôi đã điều tra ra được vài thứ hay ho, giờ sẽ nói cho cô biết”.

Nghe thế, Tiêu Nhã có chút bất ngờ, chuyện này mới phát sinh chưa đến hai ngày, một người ngoài cuộc như Lâm Hàn lại tiến hành điều tra ba gia tộc trong lúc thần không biết quỷ không hay, khả năng làm việc và năng lực của anh thật khiến người khác khâm phục.



Mặc dù Tiêu Nhã rất tò mò, không biết Lâm Hàn làm như nào nhưng cô ấy biết, tình hình lúc này không nên nói mấy chuyện đó, vội vàng hỏi: “Anh điều tra được gì?”

Lâm Hàn nhìn sang Ngô Xuyên và Tiểu Tây.

Ngô Xuyên với Tiểu Tây hội ý với nhau rồi lần lượt lên báo cáo.

Đầu tiên là Ngô Xuyên nói: “Tôi phụ trách điều tra về nhà họ Khương, chủ yếu phát hiện cách bố trí của tất cả nhân viên trong kế hoạch hành động lần này của nhà họ Khương”.

“Bố trí của tất cả nhân viên trong lần hành động lần này?”, Tiêu Nhã có phần kinh ngạc, có được danh sách này, đám cao thủ nhà họ Khương ăn hành rồi, hơn nữa khi bên bên mình hành động để đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu sẽ rất thuận tiện.

Có điều, Tiêu Nhã nhìn Ngô Xuyên bằng ánh mắt khó hiểu, do dự một lúc mới nói: “À, cho tôi hỏi chút, danh sách này rất quan trọng, nhà họ Khương không thể nào ngó lơ nó được, sao anh có thể lấy được nó vậy? Chắc chắn đó là thật sao? Không phải là danh sách giả chứ?”

Lâm Hàn ngồi một bên mỉm cười, giải thích: “Yên tâm đi, tôi đã cử người đi kiểm tra danh sách này rồi, chắc chắn là thật. Còn chuyện Ngô Xuyên lấy được danh sách này kiểu gì thì tôi không giải thích kỹ cho cô nữa, cũng có phần nhờ may mắn. Có điều, hiện giờ nhà họ Khương vẫn chưa phát hiện ra phần danh sách này bị coppy, có nghĩa là chúng ta trong tối, nhà họ Khương ở ngoài sáng”.

Nghe thế, Tiêu Nhã gật nhẹ đầu, đương nhiên cô ấy có thể hiểu được ý của Lâm Hàn, xem ra, danh sách này chắc là thật rồi, hơn nữa nhà họ Khương vẫn chưa biết danh sách đã bị lộ.

Nếu vậy, bọn họ sẽ rất thuận lợi khi bắt đầu hành động để đối phó với liên minh hai gia tộc Khương, Chu Ngô Xuyên lui xuống, Tiểu Tây ở một bên đi lên, nói: “Tôi điều tra nhà họ Chu, những cái khác thì bỏ đi, chủ yếu phát hiện được nhà họ Chu và tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh câu kết với nhau để đối phó nhà họ Tiêu, vậy nên mới có chuyện tổ thanh tra của thành phố Thiên Kinh hành động nhanh đến vậy.

Hơn nữa, sau khi tổ hanh tra thành phố Thiên Kinh tới tra rõ, nhà họ Tiêu các cô sẽ phải bồi thường một khoản tiền kếch xù.

Tất cả những nhân viên trong nhà họ Tiêu đều phải vào tù để điều tra sự việc. Mặc dù bọn họ chẳng thể làm gì được mọi người nhưng chúng có thể lợi dụng chức quyền để chuyển nhượng việc khai thác quặng của nhà họ Tiêu cho nhà họ Chu và nhà họ Khương. Đồng thời, khi đó liên minh hai gia tộc Chu, Khương sẽ nhân lúc người nhà họ Tiêu ở tù mà bắt đầu thực hiện kế hoạch thực sự, đến khi người nhà họ Tiêu ở trong tù điều tra xong và ra ngoài thì nhà họ Tiêu coi như chẳng còn gì.

Khi ấy mọi người cũng không có khả năng tự bảo vệ”.

Nghe hết, sắc mặt Tiêu Nhã có phần lo sợ, liên minh hai gia tộc đúng là ác đấy, hoàn toàn ép tất cả người nhà họ Tiêu vào chỗ chết mà.

Nếu không phải giờ có được sự giúp đỡ của Lâm Hàn, cho dù Tiêu Nhã có biết được toàn bộ kế hoạch của bọn họ thì cũng chịu chết, chẳng thần quỷ nào cứu nổi.

Lâm Hàn ra hiệu Tiểu Tây ngồi xuống rồi nói với Tiêu Nhã: “Cô yên tâm, tôi đã thông qua tổ thanh tra Hoa Hạ để giải quyết âm mưu của liên minh hai gia tộc Khương, Chu rồi, đồng thời, đợi nguy cơ này qua đi, nhà cô cũng có thể lợi dụng chuyện này để đối phó với nhà họ Chu”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play