Dạo một lúc thì nhóm Lâm Hàn đi về nghỉ ngơi, dù sao ngay mai vẫn còn chuyện quan trọng cần bàn bạc với Trương Thiên Sơn nữa.
Sáng hôm sau, Lâm Hàn dậy rất sớm.
Vệ sinh cá nhân rồi ăn bữa sáng do người của Trương Thiên Sơn chuẩn bị sẵn, rồi một mình Lâm Hàn rảo bước đi dạo trong trang viên.
Vừa đi chưa được bao lâu, Lâm Hàn đã bắt gặp Trương Thiên Sơn cũng đang tản bộ.
Hai người thấy nhau thì bật cười, bèn cùng nhau đi chung.
Đi một hồi lâu, Trương Thiên Sơn mới không kiềm được mở miệng: "Không biết cậu Lâm cảm thấy thế lực vùng Bắc Đông của tôi thế nào?"
Lâm Hàn khẽ mỉm cười, ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp: "Rất lớn mạnh nhưng cũng còn rất nhiều hạn chế".
"Ồ? Đánh giá của cậu Lâm tôi thấy khá mới mẻ đấy, có thể giải thích rõ hơn không?", Trương Thiên Sơn có chút hiếu kỳ.
Ngay sau đó, Lâm Hàn liền giải thích tường tận cho Trương Thiên Sơn nghe.
Lãnh thổ Bắc Đông dựa lưng vào hướng Bắc, tính cách người dân nơi đây khá thô lỗ, Trương Thiên Sơn có thể một mình nắm gọn trong tay hẳn cũng phải khá quyết đoán.
Mà những thế lực được Trương Thiên Sơn thống nhất ắt hẳn phải mạnh mẽ hơn tưởng tượng của người thường, đây cũng là nguyên nhân mà Lâm Hàn mong muốn được hợp tác với Trương Thiên Sơn.
Dù sao thì có đi loanh quanh những tỉnh khác, tìm được người cầm đầu của các thế lực vùng xám kia để hợp tác, thì họ cũng không thể giúp ích gì cho Lâm Hàn, chứ chưa bàn đến chuyện đối phó quý tộc nhà họ Khương.
Còn về hạn chế, cũng rất rõ ràng.
Thuộc hạ của Trương Thiên Sơn tuy rất mạnh, nhưng vì đóng đô ở vùng Bắc Đông nên đã bị hạn chế. Nơi đây dựa lưng vào đất liền, dù nền kinh tế có thịnh vượng nhưng nhìn chung ngành công nghiệp nặng bị chi phối chứ không phải ngành giải trí. Đương nhiên cũng không mấy béo bở.
Nếu thế lực vùng xám muốn có những mối làm ăn ngon hơn, hiển nhiên là phải kinh doanh những lĩnh vực liên quan đến giải trí và dịch vụ.
Mà những thứ tương đối thiếu hụt ở vùng Bắc Đông thì ở Hoa Đông lại quá dư dả.
Nhưng cũng vì thế, tình hình ở vùng Hoa Đông lại rất phức tạp, do có rất nhiều xí nghiệp nước ngoài vào nên càng khó khăn hơn.
Nói xong chuyện ở vùng Bắc Đông, hai người lại nói đến vùng Hoa Đông, kế tiếp còn bàn về nhiều khía cạnh khác, chỉ có sự hợp tác giữa hai người là không được nhắc đến.
Hai người họ ngầm hiểu, bây giờ chỉ là đang tán gẫu, không có gì gọi là chính thức cả. Nếu muốn hợp tác, đương nhiên phải có những cấp dưới quan trọng ngồi lại bàn bạc cho thật kỹ lưỡng.
Thẳng đến khi mặt trời treo trên đỉnh đầu, hai người mới tạm ngừng cuộc trò chuyện này.
Vừa về đến phòng, Ngô Xuyên lại vội vọt đến.
"Anh Hàn, vừa rồi tôi thấy anh trò chuyện với Trương Thiên Sơn rất lâu, sao rồi? Nói về chuyện hợp tác à?", Ngô Xuyên gấp gáp hỏi.
Lâm Hàn nghe vậy thì thẳng thừng lắc đầu.