Nam Cung Thạc giống như không có nghe được lời nhục mạ, cả người ông ta cứ đứng đực tại chỗ.

Bởi vì ông ta phát hiện vậy mà mình không vận khí nổi, bây giờ ông ta giống như một lão tàn phế bị người ta phế đi võ công.

“Chuyện này... Chuyện này sao có thể?” Nam Cung Thạc chấn động trong lòng đến mức hoàn toàn không tìm thấy từ ngữ để hình dung.

Ông ta chắc chắn võ công của mình không bị phế, mà là khí trong người mình đã bị phong bế lại.

Sở dĩ không thể tin được sự thật này là bởi vì muốn phong tỏa khí trong cơ thể ông ta, như vậy thực lực của đối phương ít ra mạnh gấp đôi ông ta trở lên.

Ông ta biết rõ Lý Trạch Vũ mạnh đến mức biến thái, nhưng cho tới nay ông ta đều cho rằng đối phương cùng cảnh giới với ông ta, chỉ là công pháp mạnh hơn mình thôi.

Nhưng bây giờ xem ra ông ta sai rồi.

Cho dù cảnh giới của Lý Trạch Vũ cũng là cảnh giới Thiên Nhân, ít ra cũng cao hơn ông ta một đoạn dài.

Điều này thật sự không khoa học, vô cùng không khoa học.

“Trong vòng bảy ngày, nếu ông dám tự tiện vận khí trong người, như vậy Đại La Thần Tiên cũng không thể cứu được ông.”

Lý Trạch Vũ liếc nhìn Ngân Hồ, dặn dò: “Giúp tôi trông chừng ông ta.” “Hiểu rồi.” Ngân Hồ ngầm hiểu.

Lý Trạch Vũ lập tức đi đến trước mặt Kawasaki Ichiryu đang hấp hối, từ trên cao nhìn xuống hỏi: “Muốn sống hay chết?”

“Đừng giết tôi, tôi có thể cho cậu rất nhiều tiền.” Cho dù kẻ nào cũng đều sợ chết, Kawasaki Ichiryu cũng không ngoại lệ.

Lý Trạch Vũ xách Kawasaki Ichiryu lên như xách gà rồi vác thẳng lên lầu các. “Két!” Cửa phòng bị đóng lại.

“Âm ầm! Lý Trạch Vũ lo lắng Kawasaki Ichiryu sẽ mất máu quá nhiều mà chết nên điểm huyệt vị cầm máu trên người ông ta.

“Tiếp theo tôi hỏi ông đáp, nếu ông trả lời tốt, tôi có thể không giết ông.”

Lời này rơi vào trong tai Kawasaki Ichiryu giống như tiếng nhà trời, ông ta liều mạng gật đầu nói: “Cậu hỏi, chỉ cần tôi biết thì sẽ không giấu giếm.”

“Ông có hợp tác mờ ám gì với Trấn Nam Vương nước Hạ chúng tôi không?” Lý Trạch Vũ hỏi thẳng.

“Còn chưa hợp tác.”

“Ông chắc chắn?” Bỗng nhiên Lý Trạch Vũ cao giọng.

Vẻ mặt Kawasaki Ichiryu bối rối: “Cậu nghe tôi nói... Hợp tác giữa tôi và ông ta còn chưa chính thức bắt đầu, bởi vì ông ta muốn tôi... muốn tôi giết cậu mới đồng ý hợp tác với tôi.”

“Ồ?” Lý Trạch Vũ nheo mắt lại: “Vậy ông định hợp tác với ông ta làm gì?”

Kawasaki Ichiryu hơi do dự, cuối cùng vẫn nói chỉ tiết kế hoạch của mình ra.

Mặc dù ông ta đã nắm hơn phân nửa thế lực ngầm của nước Nhật trong tay, nhưng ông ta vẫn tham vọng và không vừa lòng với hiện trạng, thế nên ông ta đưa mắt nhìn về phương nam nước Hạ.

Ông ta nhìn thấy đông đảo nhân khẩu nước Hạ, cho dù khống chế một thế lực ngầm phương nam thôi cũng có thể kiếm được tiền tài gấp đôi thu nhập trước mắt của ông ta.

Mà hợp tác của ông ta và Tê Đông Lâm chính là chia đôi.

Tê Đông Lâm luôn không chịu nhả ra, ngược lại con trai Tê Kiêu của ông ta rất có hứng thú.

Vốn dĩ Kawasaki Ichiryu chuẩn bị đợi sang năm sau khi Tề Kiêu kế thừa vị trí Trấn Nam Vương sẽ lại tiến quân tới nước Hạ, chỉ tiếc Tê Kiêu đã chết.

Nhưng ông ta tuyệt đối không nghĩ đến lúc này Tê Đông Lâm sẽ chủ động tìm tới ông ta...

Chuyện sau đó thì Lý Trạch Vũ đã đoán được đại khái. “Cậu còn muốn biết gì nữa, tôi nói hết cho cậu rồi, cầu xin cậu đừng giết tôi.”

Giờ phút này, đệ nhất cao thủ Aikido oai phong lẫm liệt, vua thế giới ngầm nước Nhật giống như một kẻ đáng thương hèn mọn trước mặt Lý Trạch Vũ.

“Há miệng.” “A.." Kawasaki Ichiryu há to miệng theo bản năng.

“Vù.." Lý Trạch Vũ lấy ra một viên thuốc màu đen từ trên người rồi ném trúng phóc vào miệng Kawasaki Ichiryu.

“Bảo người ta truyền tin ra ngoài rằng tôi đã chết trong tay ông...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play