Sở Hư Uyên cầm di động mới trong tay, tay kia khởi động dàn PC cùng laptop vừa ra lò. Di động cùng dàn PC, laptop này đều là mặt hàng mới nhất do công ty S vừa nghiên cứu ra, mới cầm giấy chứng nhận bản quyền, còn chưa đưa vào quy trình sản xuất để tiêu thụ.
Sở Hư Uyên vì hai thiết bị này mà phải hao tốn chất xám cùng vận dụng các mối quan hệ. Suy xét đến mấy thiết bị phía trước đều bị dính virus, chút phiền toái này cũng đáng giá.
Nhẹ nhàng đọc sơ qua bản hướng dẫn một lần, Sở Hư Uyên rất vừa lòng đối với dàn thiết bị mới này.
Tuy rằng hệ số bảo mật dàn thiết bị trước của anh rất cao, nhưng cũng không tuyệt đối bảo mật như bây giờ. Cổng IT cũng không cần anh phải đặc biệt chú ý nhiều.
Trong bốn dòng họ giàu nhất nước, nhà họ Sở chiếm cứ địa vị thứ nhất trên toàn cầu vào khoảng an ninh mạng. Phương diện này đương nhiên không ai có thể qua mặt bọn họ.
Hừ, nói trở lại vấn đề chính, trước khi thiết bị xung quanh Sở Hư Uyên bị virus xâm nhập. Hệ số an toàn tương đương với tư liệu mật của quốc gia, thậm chí còn cao hơn một bậc.
Sở Hư Uyên mở điện thoại, copy toàn bộ tư liệu remove lúc trước vào dàn thiết bị mới. Nhìn phần trăm số liệu đang chạy nhảy, còn chưa chạy đến 100%, Sở Hư Uyên thấy di động run hai lần, biểu hiện có tin nhắn mới.
Toàn thân cứng lại.
Sau một lúc lâu im lặng, ánh mắt đen tuyền của Sở Hư Uyên yên lặng nhìn chằm chằm màn hình di động, như đang nhìn thấy quái vật. Tạm dừng trong chốc lát, Sở Hư Uyên mới thắp sáng màn hình, mở ra tin nhắn.
【 Chào ngài, Sở tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt ( tức giận à nhen, nhưng vẫn phải bảo trì mỉm cười.jpg ) 】
Sở Hư Uyên:...
Toàn bộ công nhân viên làm việc trong tòa nhà, từ trên xuống dưới, gần nhất đều đồn thổi một vấn đề, đó là, tâm tình của tổng tài nhà bọn họ đang vô cùng không ổn.
Chỉ cần phạm phải một sai lầm nhỏ cũng có thể bị đuổi việc, trừ tiền lương cùng tiền thưởng. Từ hoa tươi trang trí, cho đến sàn nhà, nơi làm việc … Đều phải sạch sẽ, ngăn nắp.
Chuyện này làm cho mọi người trong tòa nhà làm gì cũng phải thật cẩn thận. Thời gian làm việc cũng đều nom nóp lo sợ, họ sợ bị Sở Hư Uyên mượn cớ đuổi việc.
“Nghe nói đã đập nát 5 cái di động”
Phòng nghỉ ngơi, mấy thư ký cùng trợ lý mới vào làm, vừa pha cà phê vừa nhỏ giọng thảo luận: “Lúc thư ký Hứa đi vào trong tay cầm dụng cụ vệ sinh, thời điểm anh ấy đi ra, tôi có trộm liếc bên trong chứa cái gì, thấy cầm 1 cái túi, bên trong chính là di động mới đổi của tổng tài”
“Cũng không biết chuyện như thế nào, nhưng di động thật sự lần lượt bị đập nát nha”
Một người phụ nữ trẻ khác thở dài, gương mặt có chút sợ hãi: “Lần trước, toàn bộ ban giám đốc điều hành công ty đều bị kêu lên chửi một trận. Nhìn xem, trên dưới tập đoàn đều phải cẩn thận mọi chuyện, từ đi đứng cho đến lời nói. Một khi Sở đại tổng tài thật sự nổi giận cũng thật đáng sợ”
“Tôi lại không cảm thấy như vậy”
Một người khác đang pha cà phê lên tiếng phản bác, gương mặt hơi đỏ: “Ngày thường Tổng giám đốc Sở cũng khá tốt, chỉ là gần đây hơi táo bạo mà thôi ... Chắc là có vấn đề gì trong công việc”
Mấy người còn lại liếc nhìn nhau, quan sát người vừa nói giúp Tổng giám đốc Sở kia, lời nói đầy mỉa mai chế nhạo: “Chỉ có mình cô chú ý đến tính cách thường ngày của tổng tài, cô thích tổng tài của chúng ta rồi, phải không?”
Cô gái bênh vực kia sửng sốt một chút, trực tiếp đỏ mặt: “Đàn ông giống Tổng giám đốc Sở, người thích ngài ấy khẳng định rất nhiều, không chỉ có một mình tôi”
“Khụ.”
Một tiếng ho nhẹ, Trần Nghiên giẫm giày cao gót đi đến, mặc trang phục công sở gọn gàng, liếc nhìn mấy cô bé vừa tốt nghiệp đại học, nhân viên mới của tập đoàn, cong môi cười cười, nói: “Tổng tài không thích người khác nói về ngài ấy, sau này đừng để tôi nghe đến mấy cô bàn tán về ngài ấy nữa, biết chưa?”
Mấy nhân viên mới tới, chưa tiếp xúc lâu với Trần Nghiên. Nhưng ai ai cũng biết, vị này là thư ký tổng tài, một đám liều mạng gật đầu, một câu cũng không dám nói.
Trần Nghiên nhếch môi đỏ, mắt đẹp liếc cô gái vừa thừa nhận ‘ Thích tổng tài ’, nhẹ nhàng bâng quơ xoay người đi.
Chỉ là một con nhóc chưa mọc đủ lông mà thôi, căn bản không cần quan tâm.
Gần đây, tâm trạng An Nhu khá tốt so với phía trước. Sở Hư Uyên đã thay đổi năm cái di động, nhưng vẫn không có biện pháp tách ra khỏi cô.
Dạo gần đây, An Như Uyển cũng ít hãm hại cô hơn lúc trước. Tuy rằng, Hà Văn Thiến có một vài động tác nhỏ, nhưng An Nhu đều cẩn thận tránh đòn. Có thể tổng kết, tất cả mọi chuyện đều đang phát triển nghiêng về chiều hướng tốt.
An Nhu nhìn hành động giữ kẽ của An Như Uyển, cũng đoán ra sơ sơ.
Tuy rằng, mẹ con Tào Lâm Tú cùng An Như Uyển đều không có nói ra, nhưng An Nhu biết, An Như Uyển đã leo lên quý nhân nhà giàu. Hiện tại chắc là đang vội vàng lấy lòng người mang danh ‘ quý nhân ’ này, để đạt được cơ hội quý giá đặt chân vào học viện DICE.
An Như Uyển vội vàng chuyện bên kia, không có thời gian chú ý đến An Nhu, nên khoảng thời gian này cô thấy dễ thở hơn nhiều.
An Nhu suy nghĩ một chút, cảm thấy bản thân cũng có thể hiểu tâm trạng hiện giờ của An Như Uyển. Chỉ sợ An Như Uyển làm thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, vài năm sau, bản thân sẽ bị nữ chủ hại đuổi khỏi học viện DICE, trở thành đối tượng bị người phỉ nhổ.
Nghĩ đến đây, An Nhu thở dài.
Cô không phải thánh nhân, đối với người vẫn luôn khi dễ mình cũng có hận ý. Nhưng khi nghĩ đến kết cục tương lai của An Như Uyển … An Nhu cũng có vài phần đáng thương giùm cho cô ta.
Nhưng dù sao, đó cũng là con đường cô ta chọn, đừng nói đến việc … Cô ta thiếu nguyên chủ một cái mạng.
An Nhu không hề suy nghĩ những việc này nữa, cô đang ngồi học, thì nhận được tin nhắn từ Sở Hư Uyên, tự động mã hóa thành giọng nói của chính chủ, truyền thẳng vào trong đầu cô.
【 ngươi muốn cái gì? 】 Một câu hỏi vô cùng đơn giản, giọng điệu không thể nói tốt, lạnh đến nỗi làm An Nhu rùng mình.
Sau nửa tháng giằng co, Sở Hư Uyên thử qua vô số phương pháp, nhưng anh không thể không thừa nhận … Bản thân thật sự gặp phải quỷ.
Năm lượt thiết bị, gồm di động, dàn PC cùng laptop, đều kiểm tra không ra bất kỳ điều gì khác thường.
Mỗi lần sắp xếp tìm thiết bị mới cũng đều đổi mới tường lửa, phương trình cao hơn trước gấp đôi, không lúc nào Sở Hư Uyên không chú ý đến động tĩnh từ ba gia tộc còn lại.
Những người đó cũng không có những tập tin tư liệu của anh.
Cuối cùng, Sở Hư Uyên không thể không thừa nhận, những lời của vị tiểu thư sinh viên này nói ngày đó có một phần là sự thật. Cô ấy chính là thiết bị điện tử thông minh của anh.
Đối với những thông tin cá nhân của con quỷ tự xưng là ‘ sinh viên đại học ’ đó, Sở Hư Uyên đều không tin, dù là một chữ. Anh chỉ tin tưởng duy nhất một điều, chính là cái này.
Bởi vì anh đã tự thể nghiệm qua.
Loại cảm giác bị người khống chế làm Sở Hư Uyên vô cùng không vui. Anh cũng là thiên chi kiêu tử. Tuy rằng từng có lúc bị suy sụp, nhưng hiện tại anh đã sớm trưởng thành. Vì không tạo cơ hội cho bất kỳ người nào dám coi thường bản thân mình, anh càng ngày càng làm cho bản thân mạnh lên.
Kết quả … Hiện tại, lại có người có thể uy hiếp đến anh.
Suy xét đến mối quan hệ lợi hại trong đó. Sở Hư Uyên cũng chỉ có thể tạm thời nhẫn nại tính tình, lại tính toán bước tiếp theo sau.
Sau khi bình tĩnh lại, Sở Hư Uyên thực mau đã hiểu rõ một chuyện. Con quỷ tự xưng là sinh viên, là thiết bị điện tử thông minh của anh … Có chuyện cầu anh.
Có cầu thì dễ làm.
Tâm trạng tối tăm của Sở Hư Uyên từ hồi bị con quỷ này quấy phá cho tới nay, rốt cuộc cũng tốt hơn một chút. Anh chậm rãi đánh chữ lên bàn phím ảo của chiếc điện thoại mới, sắc mặt ung dung lãnh đạm.
Chỉ cần đối phương có uy hiếp, anh hoàn toàn có thể dựa vào điểm này, đào ra càng nhiều tin tức.
An Nhu ở bên này nghe được tin nhắn được mã hóa thành giọng nói của Sở Hư Uyên, do dự thật lâu.
Cô biết, hành vi này của bản thân là quá mạo hiểm, đặc biệt là vào tình hình An Như Uyển đã không còn nhằm vào cô nữa. Bản thân nhẫn nại một chút sống qua ngày cũng không phải không thể.
Nhưng, cô lại không thể làm bản thân tự dưng chịu tội oan uổng như vậy. Chẳng lẽ cô muốn bản thân mình vẫn cứ như vậy hoài sao? Cô chịu không nổi. Tuy rằng làm giao dịch cùng Sở Hư Uyên rất nguy hiểm, nhưng đó là biện pháp tuyệt đối hữu hiệu nhất.
An Nhu xem qua tiểu thuyết, đối với năng lực của Sở Hư Uyên không chút nghi ngờ. An Nhu cũng hoàn toàn hiểu biết IQ cùng tính cách của anh.
Cuộn tròn ở trong ổ chăn lạnh băng, An Nhu nhắm mắt lại, im lặng thật lâu mới chậm rãi ở trong đầu suy nghĩ cẩn thận từng câu từng từ, sau đó mã hóa thành tin nhắn, gửi cho Sở Hư Uyên.
【 Tôi bảo đảm sẽ không nói bất kỳ tin tức nào của anh cho bất luận người nào. Nhưng tôi cũng hy vọng, vào thời điểm tôi khó khăn, anh có thể giúp tôi giải quyết mọi phiền toái, chỉ dẫn tôi phải làm sao cho đúng, được không? 】
Hết chương 6