Một giấc ngủ này của An Nhu thật sự rất sâu rất dài. Hình như cô nằm mơ, nhưng lại không nhớ rõ, trong mơ chỉ cảm thấy rất an tâm. Chờ đến khi hoàn toàn thanh tỉnh, An Nhu vẫn còn nhớ mang máng.
Nằm ở trên giường một hồi lâu, cô mới mở to mắt dưới ánh nắng chói chang, tùy tay mò mò tìm di động.
Nhớ rõ đêm qua nhét di động vào trong túi áo ngủ, sau đó ngủ quên mất, hiện tại... Vuốt túi tiền, An Nhu lại tìm không thấy di động.
“... Bỏ ở đâu vậy ta...” Nhỏ giọng oán giận, An Nhu hơi hơi nghiêng đầu, trái phải nhìn chung quanh. 
Đêm qua khóc quá tàn nhẫn, đôi mắt đều khóc sưng lên, hiện tại sáng sớm mở to mắt, chỉ cảm thấy đau rát, rất khó chịu. May mắn không cần ra cửa, bằng không càng thảm thiết.
Cuối cùng cũng tìm được di động ở trên tủ đầu giường, An Nhu nằm ở trên giường tích tụ một hồi lâu mới có sức lực chống thân thể ngồi dậy, mắt nhìn di động, đã hơn 10 giờ sáng.
“Trời... Không còn sớm nữa rồi.” Nhỏ giọng nói thầm một câu, An Nhu duỗi tay lấy ly nước sôi để nguội không biết khi nào đặt ở đầu giường, uống một hơi cạn sạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play