Nhật Ký Lẩn Trốn Biển Sâu

Chương 70


1 tháng

trướctiếp

Hắn vốn đã hạ quyết tâm mặc kệ người tới là ai, hắn đều phải giả ngất đến cùng, đừng nghĩ có người có thể gọi hắn dậy.
Kết quả sau khi người đàn ông xa lạ kia hỏi một câu như vậy, hắn liền thay đổi chủ ý.
 m thanh người đàn ông kia trong trầm thấp hơi lộ ra một chút khàn khàn, nhưng nghe cũng không giống trời sinh đã khàn, càng giống là tinh lực không đủ, mệt nhọc quá độ dẫn đến. Loại âm thanh này lọt vào tai Thâm Lam, không hiểu sao có chút quen tai, hắn luôn cảm giác mình tựa hồ đã nghe qua ở nơi nào đó.
Trí nhớ của con người thật sự là thứ cực kỳ huyền diệu. Đôi khi có thể vì một chi tiết nho nhỏ, mà trồi lên như củ cải, nhớ tới một loạt chuyện họ cho rằng mình đã sớm không nhớ rõ. Mà có đôi khi, một ít mùi, một loại âm thanh, một đoạn giai điệu, sẽ làm cho người ta trong nháy mắt không hiểu sao lâm vào một loại cảm giác quen thuộc, sau đó trước lúc người ta chuẩn xác bắt được loại cảm giác này nháy mắt mà rút đi, thật giống như đang kéo cối xay trước đầu con la cột một cây gậy gỗ, đầu gậy treo một củ cà rốt, đặt ngay ở trước mắt, nhưng làm thế nào cũng với không tới.
Cái loại cảm giác này quả thực có chút cào tim cấu phổi, cố chấp một chút, nghĩ không ra thì ngủ không yên. Thâm Lam tự nhiên không đến trình độ đó, không đến mức cào tim cấu phổi, nhưng quả thật có hơi nằm không yên.
Hắn dừng vài giây, liền từ trên giường chống người ngồi dậy, điều chỉnh độ sáng của đèn tường, tay nắm tay Hạ Xuyên vẫn nắm chặt như cũ, không hề có ý buông lỏng chút nào.
Ánh sáng lờ mờ trong phòng dần dần sáng lên, lúc này Hạ Xuyên mới thấy rõ mặt người nọ ở cửa - - người đàn ông kia có mái tóc ngắn màu đen giống người phương đông, làn da rất trắng, ngũ quan sắc bén lộ ra một loại cảm giác tang thương, thoạt nhìn có thứ tư vị hỗn hợp dòng máu, khóe môi cùng trên cằm hắn ta đều toát ra một chút xanh xao, hiện lên dấu vết chòm râu nhàn nhạt, làm cho hắn nổi bật hơn một tia khí chất thành thục, nhưng trên thực tế, hắn nhiều lắm cũng chỉ ba mươi bốn lăm tuổi.
Thị lực Thâm Lam quả thực có hơi không tốt, cho dù chỉ cách một khoảng, hắn cũng không thấy rõ khuôn mặt người nọ ở cửa, đường nét luôn có hơi mơ hồ. Nhưng mặc dù như vậy, hắn vẫn cảm thấy người nọ có phần quen mắt, tựa hồ đã gặp ở đâu đó.
Ngoại trừ Hạ Xuyên, Thâm Lam ở trước mặt người khác không nói nhiều lắm, Dennis hay những người quen đều biết, trước mặt người lạ hắn tự hồ luôn không vui lòng chủ động mở miệng. Cho nên hắn chỉ tỉ mỉ đánh giá, nhưng cũng không có tùy tiện mở miệng nói gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp