Cậu Bỏ Dao Xuống Rồi Nói

Chương 2: Món ăn có độc


4 tháng

trướctiếp


Cao Trản đóng cửa quán mì về nhà, lúc về đến nhà Cao Cao đang nằm ngửa trên sô pha gặm bánh mì.

"Ký hợp đồng xong rồi?" Cao Trản thay giày, nhận lấy bánh mì Cao Cao đưa cho anh bẻ một miếng.

"Ký rồi, tiền gửi vào thẻ mẹ rồi", Cao Cao nghĩ nghĩ, " là một nam sinh thuê phòng, trông rất đẹp trai."

Cao Trản đáp một tiếng, "Hôm nay anh cũng gặp được một người có dáng dấp tạm được. Ở quán mì".

Cao Cao sửng sốt một chút, lập tức cười rộ lên: "Không thể nào, hôm nay lại còn có người đến quán mì!"

Cao Trản gật đầu, "Vừa đuổi tên gây rối đi thì hắn đã tới rồi, gọi món tự nhiên lưu loát cứ như đã ăn ở đây mười mấy năm vậy."

Cao Cao liên tục xua tay: "Không có khả năng, không ai có thể sống qua ba bữa cơm dưới tay mẹ cả".

Nếu như nấu cơm khó ăn có tổ chức cuộc thi, Ngụy Ngọc Lam chắc chắn sẽ đăng cai quán quân. Bà nấu cơm khó ăn đến nỗi năm tuổi tiểu Cao Trản đã biết nấu cháo cho em gái ăn, bảy tuổi biết hầm thịt, mười hai tuổi lễ mừng năm mới một bàn thập toàn thập mỹ đều là Cao Trản làm.

Lúc này đã sớm qua giờ ăn cơm, Cao Trản nhai bánh mì không có mùi vị gì, hỏi Cao Cao: "Anh rang cơm cho em nhé, em ăn tạm một chút, buổi tối lại làm thịt."

"Được, em ăn gì cũng được." Cao Cao lập tức ném bánh mì.

Phòng bếp nhà bọn họ là kiểu mở, nghỉ hè mới trang hoàng, Cao Trản đem điện thoại đặt lên giá quay, điều chỉnh tốt góc độ.

"Anh còn tính quay video nữa à?" Cao Cao hỏi.

Lúc phần mềm video này vừa mới nổi lên, Cao Trản đã đăng ký một tài khoản, lúc không có việc gì thì lấy điện thoại di động quay video mình nấu cơm đăng lên.

Bởi vì cậu nấu cơm không chút hoang mang vô cùng có trật tự, hậu kỳ phối chữ lại đơn giản rõ ràng, hấp dẫn một nhóm fan thích xem video nấu cơm. Sau đó còn bởi vì tay cậu đẹp, hiện tại các loại fan bình đài của hắn cộng lại hơn hai triệu.

"Ừ, thu lại làm tư liệu." Cao Trản nói. Cậu rửa tay sạch sẽ, bắt đầu xử lý nguyên liệu cần dùng để xào cơm.

Trong ống kính máy quay, Cao Trản rửa sạch gọt vỏ cà rốt, tùy tiện cầm dao thái rau, bỏ cà rốt lên thớt bổ dọc làm hai rồi cắt thành từng dải, sau đó khớp ngón tay cậu đặt lên mặt dao, hai tay nhanh chóng phối hợp di chuyển, cà rốt thái hạt lựu màu cam liền từ dưới dao tràn ra.

Xúc xích khô, cải trắng cũng đều được cắt thành từng miếng.

Bước tiếp theo là xào trứng trước.

Cao Trản điều chỉnh vị trí máy quay, cho dầu vào nồi, sau đó đổ nước trứng đã đánh xong vào, dùng đũa nhanh chóng đánh tan trứng hoa, sau đó tắt lửa. Dầu nóng làm cho hoa trứng hơi chín, là màu vàng sữa đẹp nhất. Trứng hoa từng hạt từng hạt rời rạc có hình dạng, múc ra một bên dự phòng.

Cà rốt, lạp xưởng xào nóng trong nồi, lạp xưởng được xào ra dầu mỡ, bóng loáng là có thể cho cơm vào.

Cơm dùng cơm qua đêm sẽ ngon nhất, Cao Trản lấy cơm từ tủ lạnh ra, đổ vào trong nồi dùng xẻng gỗ lật hai cái đánh tơi cơm ra.

Mùi thơm bị nhiệt độ của dầu kích thích toàn bộ, Cao Trản một tay cầm chảo, một tay cầm xẻng, trước sau lắc lắc hai cái, cơm chiên nguyên liệu phong phú trong ánh lửa lật lên lại một hạt không sai mà rơi vào trong chảo.

Lúc lắc chảo, cánh tay nhỏ nhưng rắn chắc hữu lực lộ ra bên ngoài bị ánh lửa chiếu đến phát sáng, cho dù chỉ quay tới cánh tay chứ không lộ mặt, nhưng cũng đủ tạo nên một đoạn clip cảnh đẹp ý vui.

Cơm rang đã chín tới, bỏ cải thìa và trứng gà vào. Cao Trản dựa vào cảm giác cho gia vị vào, lại đảo thêm hai cái, xào đều gia vị, tắt lửa chuẩn bị ra đĩa.

Cậu vừa tắt lửa Cao Cao đã vội vã ngồi xuống cạnh quầy bar trong bếp, "Cho em nhiều vào nha!"

Cao Trản nở nụ cười, thay thành bát canh, đưa cho Cao Cao một bát lớn.

Nhìn Cao Cao bắt đầu ăn, Cao Trản bắt đầu dọn dẹp phòng bếp, đem chảo, xẻng rửa sạch treo lên, dao phay cắm lại giá dao, sau khi sắp xếp xong tất cả, cậu lại đem một bộ bát đĩa mà một nhãn hiệu đồ ăn gửi tới bày ra chụp hai cảnh.

Cậu hiện tại xem như chủ blog mỹ thực có chút danh tiếng, đặc biệt rất được nữ sinh trẻ tuổi yêu thích. Thương hiệu tới tìm cậu quảng cáo cũng không ít, nhưng Cao Trản chỉ thỉnh thoảng lựa chọn nhãn hiệu dao hoặc đồ dùng nấu nướng gì đó.

Quay xong tư liệu thực tế, Cao Trản tắt máy quay, múc cho mình một bát cơm rang.

Vừa rồi ông chủ tiệm hải sản hắn thường đi chợ nhắn tin nói hôm nay cá với cua biển đều đặc biệt tươi mới, Cao Trản hỏi: "Cá hay là thịt bò bít tết?"

Cao Cao từ trong bát ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh, "Có thể ăn cả hai không?"

Cao Trản nói: "Mỗi ngày đều là thịt với cá, sao còn thèm như vậy?"

Cao Cao lắc lắc đầu: "Em muốn ăn hết!"

Thành Tễ từ quán mì kia đi ra quầy bán đồ vặt mua chai nước lạnh, súc miệng nửa ngày lại uống hơn nửa bình cổ họng mới dễ chịu một chút.

Hắn vừa trải qua cái quái gì vậy? Vào một quán mì, nếm được mùi vị khủng bố không thể hình dung nhất từ khi sinh ra tới nay, còn bị một tiểu soái ca rất biết điêu khắc hoa củ cầm dao uy hiếp?!

Cái đó cùng với việc ở nhà bị cha mẹ châm chọc khiêu khích còn có minh đao ám tiễn của Thành Tư Hãn có cái gì khác nhau? Hắn rời nhà trốn đi mà sao cứ kinh hoàng như lạc vào chuyến phiêu lưu của dế mèn thế này?!

Hắn lại xoay người nhìn quán mì tràn ngập khí tức quỷ dị kia, thề cả đời này cũng sẽ không đặt chân đến nơi đó nữa.

Bởi vì một chén mì trứng gà kia, Thành Tễ đối với mấy quán ăn chung quanh tràn ngập nghi ngờ nhân sinh. Hắn hiện tại thanh máu chỉ còn một phần ba, không thể tiếp tục sai nữa.

Hắn đang tự hỏi nhân sinh, nhàm chán lướt vòng bạn bè liền thấy một bạn nữ trong lớp đăng liên tục chín hình, bài viết là một màn hình đầy dấu chấm than. Thành Tễ mở hình ra, là ảnh chụp một người thái rau, hai tay trong hình trắng nõn thon dài, khớp xương rõ ràng, rất đẹp mắt.

Thành Tễ đem chín tấm hình lướt xẹt qua một lượt, rửa rau thái rau xào rau...... Đây là một đầu bếp? Góc dưới bên phải hình ảnh có một đường link, Thành Tễ theo đường link tìm qua, là một chủ weibo tên là "Kẻ sành ăn cô độc". Video tất cả đều là nấu cơm, không có mặt chỉ có tay, bình luận bên trong toàn lời kêu gào "Aaaaaa tôi muốn làm củ cải trong tay anh ấy aaaa!"

Video của người này đều là nấu những món ăn gia đình tương đối đơn giản, nhưng thắng ở chỗ hình ảnh sạch sẽ, kết cấu mỹ quan, bất kể là rửa rau thái rau hay là khói bếp dầu lửa trong video của người này đều có vẻ đặc biệt cao cấp.

Thành Tễ nhìn từng video phối hợp có trình tự, tường tận dễ hiểu, đột nhiên có chút hứng thú.

Hắn liếc mắt nhìn tay của mình, đây cũng là bàn tay làm được ba mươi tám bộ Thiên Lợi Ngũ Tam Hoàng Cương (mấy bộ đề ôn thi bên Trung ý), đánh bại Thành Tư Hãn trong bóng rổ bi - a cầu lông, nấu đồ ăn thôi mà, có gì khó chứ?

Kết thúc mê mang, Thành Tễ từ trên mặt đất đứng lên, bước nhanh đi hướng quầy tìm bà chủ tiệm bán đồ vặt, hướng dì kia ngọt ngào cười: "Chị ơi, cho em hỏi muốn đến khu chợ ở chỗ này thì đi như thế nào?"

Bà chủ quầy bán đồ vặt cuối cùng đề cử cho hắn một chợ hải sản, nơi đó rau dưa thịt cá hải sản các loại cái gì cần có đều có, dân bản xứ bọn họ đều đến đó mua thức ăn.

Lúc Thành Tễ tìm đến, trong chợ hải sản quầy bán hàng rất nhiều, liếc mắt một cái nhìn không thấy điểm cuối, người rộn ràng nhốn nháo mua chút gì cũng phải la lên mới nghe thấy. Hắn chưa từng thấy qua loại chợ kiểu này, trong đầu hắn chợ đại loại giống như siêu thị Walmart.

Trong chợ tràn ngập mùi tanh mặn của thủy sản, Thành Tễ giẫm trên nền gạch lầy lội, có chút không biết đi đâu. Cuối cùng hắn chọn một khu vực ít người hơn.

Hắn đi tới, nhìn thấy khách tới ông chủ vội vàng chào hỏi hắn: "Anh đẹp trai! Tới mua chút gì a, hôm nay cá sạo biển này đặc biệt tươi! Còn có cua, thịt nhiều, chế biến đơn giản cũng rất ngon nha."

Thành Tễ nhìn đám cá cá tôm tôm hắn chưa từng ăn qua, nhất thời cũng không quyết định được, nếu ông chủ đã giới thiệu cá ngon như vậy, hắn giơ tay đẩy đẩy kính mắt, gật gật đầu: "Vậy cho tôi một con cá, thêm vài con cua đi".

Vừa vặn lúc đó hắn lướt được video của "Kẻ sành ăn cô độc" làm cá, cua cho vào nồi hấp chín là được, hai thứ này hẳn là không có vấn đề gì đi.

Ông chủ xách cho hắn một con cá, sau đó hỏi: "Cá sạo biển cậu có biết làm không?"

Thành Tễ thành thật lắc đầu: " Không biết".

"Nhưng tôi có thể học."

Cá này làm xong coi như hắn lợi hại, làm không tốt chính là người tên "Kẻ sành ăn" kia không đáng tin.

Cao Trản chọn một con cá vừa vặn đủ cho ba mẹ con bọn họ ăn, chuẩn bị giết ở đây đỡ phải về nhà làm cho chỗ nào cũng có mùi tanh. Ông chủ là người quen của cậu, hỏi cậu có muốn tự mình làm không. Cao Trản nhìn chiếc áo T - shirt mình mặc tùy tiện, liền gật đầu, ngồi xổm sau quầy hải sản bắt đầu làm cá.

Mới vừa mở bụng cá, Cao Trản liền nghe được một câu tự tin tràn trề lại có chút quen tai:" Không biết, nhưng tôi có thể học", năm đó lúc Ngụy tỷ mở quán mì cũng nói như vậy.

Thành Tễ nói xong, chợt nghe được một tiếng cười nhạo.

Hắn nhìn qua, phía sau quầy thủy sản có một người ngồi xổm, tay đầy máu, vẻ mặt khinh thường.

Trong nháy mắt Thành Tễ cho rằng hắn cùng tiểu ca vừa hung ác vừa đẹp trai này là có duyên phận như trong một bộ phim truyền hình nhiều tập.

"Cậu cũng mua cá à...... " Thành Tễ nhìn một tay máu me kia của cậu trai, thật sự cười không nổi, liền khô cằn chào hỏi.

"Đến quán bán cá không mua cá," Cao Trản cắm con dao nhỏ lên thớt gỗ, "Đến ăn mì chắc?"

Thành Tễ cảm giác mình giống như bị chữ "mì" kia đánh trúng dạ dày, mì kia khó ăn đến nỗi hắn hình như có chút PTSD luôn!
*PTSD: rối loạn stress sau sang chấn.

Hắn đang khó chịu, người nọ đột nhiên đưa tay ra chỗ hắn, Thành Tễ theo bản năng lui về phía sau một bước, "Chuyện gì?"

"Cá," Cao Trản chỉ chỉ cái túi đen trong tay hắn," Tôi làm cho cậu. Hay là, cậu muốn trở về tự mình giết?

Thành Tễ lập tức đưa cá cho Cao Trản.

Bàn tay làm Ngũ tam của hắn đi nấu ăn đã rất miễn cưỡng rồi, giết cá thật sự không được.

Quả nhiên, cậu trai này vừa nhìn đã biết là người quen làm loại chuyện này, Thành Tễ nhìn cậu nâng tay lên hạ dao xuống, con cá sạo kia giống như đi không có thống khổ gì.

"Từ đây đi vào trong một trăm mét, tìm quán Vương Tiểu Nhị bán nguyên liệu, nói với chú ấy cậu muốn làm cá sạo, chú ấy sẽ lấy nguyên liệu cho cậu. "Cao Trản đem cá đã xử lý xong xách cho Thành Tễ.

"A, được," Thành Tễ tiếp nhận cá, "Cám ơn nha, nếu ăn ngon ngày mai sẽ tới ủng hộ." Hắn cuối cùng còn bỏ thêm một câu khách sáo khách hàng hay nói với chủ sạp.

Có điều cậu chàng kia hình như không quá quan tâm việc buôn bán của mình, trên mặt còn muốn in đậm ba chữ "Mau biến đi".

Thành Tễ theo lời Cao Trản nói, đi đến chỗ Vương Tiểu Nhị, mua đủ gia vị, lại tùy tiện mua chút rau dưa cùng gạo, sau đó mang theo bao lớn bao nhỏ trở về căn hộ mình thuê.

Phòng bếp trong căn hộ này rất lớn, trang hoàng hình như so với những nơi khác còn tỉ mỉ hơn, dụng cụ làm bếp gì đó đều rất đầy đủ, Thành Tễ còn thấy mấy nhãn hiệu thường thấy ở nhà mình, cũng không rẻ.

Hắn ta đặt con cá vào trong bồn, mở video của "kẻ sành ăn", làm theo các bước của anh ta, bước đầu tiên, khứa con cá kia bằng dao. Trong video, mỹ thực gia động tác rất thành thạo, đem con cá khứa dọc theo chiều xương, xong khứa theo chiều ngược lại, tạo thành những lát cá hình thoi đều đặn, như vậy thịt cá sẽ ngấm gia vị tốt hơn, khi hấp còn nóng đều hai mặt, nắm chắc thời gian thịt cá tươi mới nhất.

Thành Tễ đem kính mắt tháo xuống, hít sâu một hơi, đưa tay về phía con cá sạo kia.

"Đắc tội rồi...."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp