Nhiệm vụ đầu tiên mà viện trưởng Phùng tuyên bố cho khách mời chính là nấu cơm.
Bình thường, cơm của bốn mươi mấy người đều do viện trưởng Phùng và bọn trẻ cùng làm. Bây giờ giao hết cho khách mời, còn trong hoàn cảnh Đàm Luận Khiêm không có ở đây, hiển nhiên là hơi hóc búa.
Lúc bắt đầu nhiệm vụ, mấy đứa nhỏ xem náo nhiệt đã vây đầy bên ngoài phòng bếp. Vì sống trên cao nguyên lâu ngày, bọn nhỏ đều có khuôn mặt ửng hồng, đứa nào đứa nấy da đen, mắt đen, dáng vẻ cười lên sạch sẽ, thuần phác. Cho dù líu ra líu ríu liên tục cũng không cảm thấy ồn ào.
“Chúng ta phân công trước đi.” Trần Chí Phàm là người thứ hai nấu cơm cũng không tệ lắm lên tiếng: “Giám đốc Hạ và tôi xào rau, mấy việc hái rau, rửa rau này giao cho ba người các cô, được chứ?”
“Tôi cũng có thể xào giúp.” Trần Tử Nhàn nói, “Tôi biết nấu cơm, để bé Giang và bé Lịch làm trợ thủ đi.”
Trần Chí Phàm gật đầu một cách dứt khoát: “Được, vậy làm phiền chị Nhàn.”
Vai vế trong giới của Trần Tử Nhàn lớn, Trần Chí Phàm gọi một tiếng chị Nhàn cũng phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT