"Chủ tịch, việc này có phải có chút không thích hợp không?"

"Anh hai là trụ cột của nhà họ Tô, anh ấy đồng thời nằm giữ chức vụ giám đốc hành chính và giám đốc tài chính của tập đoàn. Làm sao tôi có thể đảm nhận vị trí của anh ấy chứ?"

Tô Tiểu Ninh không thể bình tĩnh lại nổi, thậm chí còn cho rằng Tô Nhiên chỉ đang hành động trong lúc tức giận.

Mọi người đều biết, từ lúc Tô Nhiên tiếp quản công việc của tập đoàn Tô thị, Tô Đại Phi đã rất bất mãn.

Nhưng nếu Tô Nhiên thay thế Tô Đại Phi vì những lý do này thì sao Tô Đại Phi có thể bằng lòng?

Tô Nhiên nghiêm túc nói: "Cô út, cháu đã kiểm tra thông tin của cô, cô đã từng du học, hơn nữa còn học chuyên ngành tài chính, là bạn học với hai vị sếp lớn ở thành phố Thiên Hải."

"Cháu cũng đã biết hết năng lực của cô rồi. Nhân tài thì không nên chôn vùi."

“Các chú ở nhà khinh thường cô, cảm thấy cô không xứng làm người nhà họ Tô, nhưng cháu lại không nghĩ như vậy, dù sao cô cũng là con gái út của ông nội cháu, hơn nữa lại là cô ruột của Tô Nhiên cháu!"

“Thật ra cháu cũng không muốn thay thế vị trí của chú hai, nhưng chú ấy vẫn luôn lén lút giở trò sau lưng cháu, như vậy thì sớm muộn gì nhà họ Tô cũng bị người trong nhà làm lụn bại.”

"Cô không muốn nhìn công việc kinh doanh của gia đình do ông nội để lại bị hủy hoại, phải không?"

"Cô biết rõ nhất khi còn sống ông ấy đã đối xử với cô như thế nào và cha cháu đã đối xử với cô như thế nào. Nếu không, cô cũng sẽ không ở lại đây mãi."

"Cô út, cô cũng là người nhà họ Tôi"

Tô Nhiên nói xong, nhìn Tô Tiểu Ninh với ánh mắt đầy mong đợi.

Sau khi lựa chọn cẩn thận, cô cảm thấy Tô Tiểu Ninh nhất định có năng lực này.

Chỉ cần cô ấy gật đầu đồng ý, Tô Nhiên sẽ lập tức hành động.

Giấy không thể gói được lửa, chuyện của Hà Thất sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện, cô không được để mình rơi vào thế bị động lần nữa.

Mặc dù chưa gặp Tô Tiểu Ninh nhiều lần nhưng Tô Nhiên đã bắt đầu để ý đến cô ấy từ năm cô mười bảy tuổi.

Tô Nhiên đương nhiên biết tài năng của cô út này, Tô Nhiên cũng đã có ý tưởng để cô ấy đảm nhiệm những vị trí quan trọng trong tập đoàn.

Nghe Tô Nhiên nói như vậy một hơi, Tô Tiểu Ninh do dự, lâm vào trầm tư.

Mẹ cô ấy là một phụ nữ bình thường, sau đó đã qua đời khi sinh con, điều này cũng dẫn đến địa vị thấp kém của cô ấy trong nhà họ Tô.

Nhưng may mắn thay, sau khi ông cụ biết được Tô Tiểu Ninh là con ruột của mình, ông đã đưa cô ấy về nhà họ Tô.

Ông cụ đã cho cô ấy một cuộc sống tốt đẹp nhất, dạy dỗ cô ấy và đưa cô ấy đi du học.

Nói cách khác, nếu không phải cô ấy có thân phận con gái ngoài giá thú, e rằng người ngồi ở vị trí của Tô Nhiên hôm nay chính là Tô Tiểu Ninh.

Mặc dù cô ấy không được nhiều anh chị em ở nhà chào đón nhưng nhà họ Tô thực sự có ơn dưỡng dục với cô ấy.

Suy nghĩ hồi lâu, Tô Tiểu Ninh trịnh trọng nói: "Cháu đã nghĩ cách đối phó với anh hai chưa?"

“Hơn nữa, cha cháu có biết chuyện này không?” Điều cô ấy lo lắng là nếu chuyện này là do Tô Nhiên nghĩ ra, nếu Tô Đại Phi gây khó dễ, có lẽ mọi chuyện sẽ càng không thể kiểm soát được.

Tô Nhiên bình tĩnh nói: "Những chuyện này cô không cần lo lắng, cháu có thể tìm tới cô thì đương nhiên là đã nghĩ cách ứng phó, hiện tại chỉ mong cô có thể gật đầu."

Tô Tiểu Ninh suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Nếu cháu. đã nói như vậy, đương nhiên cô không thể từ chối.

Làm sao cô ấy lại không muốn được gia đình công nhận và báo đáp sự nuôi dưỡng của nhà họ Tô chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play