Hoa Trứ Vũ buồn bã bước ra ngoài. Có những tình cảm, không phải nói thay đổi là thay đổi được. Nhưng nàng cũng biết, Hoa Mục vốn không phải người nhẫn tâm đẩy dân chúng vào cảnh nước sôi lửa bỏng mà không cân nhắc gì.
Ánh trăng mới lên, chiếu sáng vằng vặc.
Có một người đứng cách đó không xa, hắn đứng ngược sáng nên không thấy rõ mặt, ánh trăng kéo bóng hắn thành một đường dài. Hắn cô độc đứng đó, không hề có ai khác bên cạnh.
Hoa Trứ Vũ giật mình, vừa nhìn thấy người kia, nàng cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Hoàng Phủ Vô Song đã tới bao lâu rồi, liệu hắn có nghe được câu chuyện giữa nàng và Hoa Mục? Dựa theo khoảng cách, hình như hắn vẫn chưa tới nơi này.
Hoa Trứ Vũ bước về phía trước, Vô Song nghe thấy tiếng bước chân liền quay lại nhìn về phía nàng.
"Tiểu Bảo nhi, cuối cùng nàng đã tới rồi, ta nhớ nàng muốn chết!" Hắn cũng đi về phía trước, gương mặt dần xuất hiện rõ ràng hơn, đôi mắt hơi nheo lại, nụ cười rạng rỡ như hoa, khiến ánh trăng trên cao cũng ảm đạm thất sắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT