“Sau này ta sẽ nói cho con biết, Vũ nhi! Việc con cần làm bây giờ, chính là an phận làm Hoàng hậu của hắn.” Hoa Mục chậm rãi nói.
“Được, người không muốn nói cho con biết hắn ta họ gì, vậy có thể nói cho con biết con họ gì không?” Hoa Trứ Vũ ngước mắt nhìn Hoa Mục, trong đôi mắt thuần khiết thoáng hiện vẻ sắc lạnh.
Hoa Mục bị ánh mắt đó làm cho lo lắng, ông khẽ hỏi. “Vũ nhi, con đang nói linh tinh gì vậy?”
Hoa Trứ Vũ cười chua xót, nói linh tinh ư?
Thử hỏi, trên đời này có cha con nào giống hai người họ không? Từ nhỏ, nàng đã bị bắt luyện võ với Cô Nhi quân, bị bắt đi theo Huyên phu nhân học tập cầm kỳ thi họa, nàng luôn cố hết sức hoàn thành mọi việc một cách hoàn mỹ, nàng chỉ mong nhận được một lời khen động viên của ông, nhưng ông lại rất keo kiệt, dường như nàng có cố gắng đến đâu cũng không đạt được kỳ vọng trong lòng ông.
Đến khi biết mình được gả cho Cơ Phượng Ly, nàng đã rất vui sướng, không chỉ vì nàng hâm mộ Cơ Phượng Ly, mà còn vì nàng không cần sống như một nam nhân nữa. Nhưng nàng đâu có ngờ, ngày bước lên kiệu hoa cũng là ngày tai họa đổ xuống đầu.
“Ngươi có biết, cái đêm tưởng rằng Cẩm Sắc chịu nhục, lòng con khổ sở tới mức nào không? Người có biết khi con ở Bắc Triều từng bị bắt làm quân kỹ? Người có biết, một năm qua, đã bao lần con đã đặt chân tới quỷ môn quan?” Hoa Trứ Vũ cắn môi nói, những nhục nhã và cảnh tượng thập tử nhất sinh lần lượt hiện lại trước mắt nàng, ép nàng cảm thấy khó thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT